Theo đó, người lao động phải duy trì chuỗi ngày vận động như chạy bộ, tập thể thao và "check-in" qua ứng dụng. Nếu hoàn thành “đủ chuỗi” sẽ được thưởng, nhưng nếu đứt chuỗi có thể bị phạt, thậm chí bị trừ ngày nghỉ phép.
Chính sách này tạo ra hai luồng ý kiến trái chiều. Nhiều người cho rằng đây là cách để doanh nghiệp khuyến khích nhân viên duy trì lối sống lành mạnh. Tuy nhiên, không ít người lại coi đây là áp lực vô hình, đặc biệt với những người có bệnh lý nền hoặc hạn chế về sức khỏe.
Liên quan tới vấn đề này, bác sĩ Đoàn Dư Mạnh, Hội Mạch máu Việt Nam, đã đưa ra nhiều ý kiến về việc áp dụng các hình thức vận động một cách ép buộc và thiếu cá thể hóa.

Ảnh minh họa.
Tập thể dục không đúng cách có thể gây hại
Bác sĩ Mạnh cho biết, trong quá trình thăm khám bác sĩ đã từng gặp nhiều bệnh nhân trẻ đến khám và vô tình phát hiện ra bệnh lý tim mạch. Khi được hỏi về khả năng tập thể thao, nhiều người băn khoăn liệu có thể chạy bộ, chơi thể thao nặng hay không.
Theo bác sĩ, quan điểm “có bệnh tim thì không được tập thể dục” là hoàn toàn sai nhưng tập thế nào, chọn môn gì mới là điều quan trọng, cụ thể:
- Người bị hở van tim vẫn có thể tập luyện nhưng nên chọn môn nhẹ nhàng, cường độ chậm và đều.
- Không nên tập các môn biến tốc như pickleball, cầu lông hoặc những môn đòi hỏi sức mạnh và nhịp tim tăng nhanh như gym nặng.
- Bệnh nhân có rối loạn nhịp nguy hiểm như hội chứng Brugada, rung nhĩ, ngoại tâm thu nhĩ cần đặc biệt thận trọng. Việc tập các môn làm nhịp tim tăng cao, chạy đường dài hoặc vận động mạnh có thể khiến rối loạn nhịp trở nên nặng hơn, thậm chí dẫn đến ngừng tim.
Bác sĩ Mạnh khuyên trong những trường hợp này nên chọn các môn mang tính dẻo dai, bền bỉ như yoga, đi bộ, hoặc chạy bộ chậm, với quãng đường mỗi buổi dưới 3 km. Việc tập luyện cần theo dõi khả năng chịu đựng của cơ thể, không gắng sức và phải có hướng dẫn từ bác sĩ chuyên khoa nếu có bệnh nền.
“Không thể áp đặt chung một chế độ vận động cho toàn bộ nhân viên rồi coi đó là tiêu chuẩn đánh giá. Tập thể dục là tốt, nhưng phải phù hợp với thể trạng từng người”, bác sĩ Mạnh lưu ý.
Áp KPI vận động: Có thể gây phản tác dụng
Theo bác sĩ Mạnh, mục tiêu nâng cao tinh thần thể dục thể thao trong doanh nghiệp là điều đáng khuyến khích. Tuy nhiên, nó chỉ hiệu quả nếu được xây dựng dựa trên sự tự nguyện và phù hợp cá nhân.
Trong thực tế, không phải ai cũng có thể chạy bộ hoặc duy trì mức vận động như nhau. Bác sĩ Mạnh dẫn ví dụ: Nhiều người bị bệnh khớp, thoái hóa hoặc thoát vị đĩa đệm gần như không thể chạy bộ.
Ngoài ra, một số trường hợp vì áp lực KPI mà phải “lách luật”, như việc nhờ người thân chạy hộ để check-in đủ 30 km, dẫn đến việc mục tiêu sức khỏe trở thành hình thức và phản tác dụng.

Bác sĩ Đoàn Dư Mạnh.
“Nếu ai cũng mê chạy thì tốt, nhưng không thể nghĩ ai cũng chạy được", bác sĩ Mạnh chia sẻ.
Bác sĩ cũng nhấn mạnh, việc áp đặt sở thích hoặc tiêu chí sức khỏe cá nhân lên tập thể là điều phi lý và nguy hiểm.
Lười vận động cũng gây hại, nhưng ép buộc thì không phải giải pháp
Theo bác sĩ Mạnh, sự thật là lười vận động sẽ khiến nguy cơ béo phì, tăng huyết áp, tiểu đường,… tăng cao. Tuy nhiên, điều đó không đồng nghĩa với việc doanh nghiệp có thể áp KPI vận động như một hình thức thi đua bắt buộc.
Tập thể dục chỉ thực sự có ý nghĩa khi: Xuất phát từ nhu cầu cải thiện sức khỏe của mỗi cá nhân; Phù hợp với tình trạng thể chất; Được duy trì bằng động lực chứ không phải nỗi sợ bị phạt
Từ góc nhìn chuyên môn, bác sĩ Đoàn Dư Mạnh khuyến nghị các doanh nghiệp nên xây dựng chương trình vận động theo hướng tùy chọn, linh hoạt giữa nhiều hình thức: đi bộ, tập yoga, bơi lội, đạp xe, hoặc chỉ đơn giản là tăng cường vận động nhẹ tại chỗ.
“Việc nâng cao sức khỏe cho nhân viên là tốt. Nhưng tất cả cần được cá thể hóa và tôn trọng sự khác biệt về thể trạng. Không nên biến thể dục vốn là hoạt động tích cực thành một dạng áp lực vô hình”, bác sĩ Mạnh chia sẻ.