Chiến trường K: Trận đánh nghẹt thở giải vây cho một đơn vị Quân tình nguyện Việt Nam

Lê Thanh Hiếu - Nguyên chiến sỹ Đại đội 2, D7, E209, F7, QĐ4 |

Tháng 3/1979, D7, E209, F7 truy quét Khmer Đỏ ở vùng núi Lovea, tỉnh Kampong Speu, Campuchia. Từ sáng, 2 trung đội của đại đội 1 bị địch bao vây. Họ đành nằm đó đánh cầm cự.

Đơn vị bạn bị bao vây

Chúng tôi cùng trung đội còn lại của C1 được lệnh quay lại, đánh vào sườn và từ phía sau địch để "cứu bồ".

Trước mặt toàn tre gai và thốt nốt, lác đác có những khóm cây gỗ dầu và dây leo. Thỉnh thoảng có những khoảng trống nhỏ đan xen trên đường đi. Phía trước, đại đội 1 vẫn đang nổ súng. Anh em cầm cự rất chắc chắn, nấp sau những gốc cây ụ mối, bờ tre, bám địa hình thực tế mà đánh.

Lính đại đội 1 đã biết tin chúng tôi đang trên đường đánh giải tỏa nên họ cũng ít nổ súng, chỉ khi nào thật sự cần thiết mới bắn trả địch.

Đội hình đại đội 2 dàn hàng ngang, lặng lẽ tiến về phía địch. Lệnh của C trưởng Hồng:

- Chỉ nổ súng khi thấy thật cần thiết, cố gắng bám địch thật gần.

Tôi chạy truyền lệnh. Đội hình đại đội 2 lúc này đã tản rộng ra, bóng áo xanh lính mình thấp thoáng lúc ẩn lúc hiện sau những hàng cây, bụi tre rậm.

Trung đội 1 của anh Thắng đi bên trái đội hình chạm địch trước. Anh em nổ súng rộ lên. Thằng Chuyển người Hà Nam Ninh, bé con con, ôm khẩu trung liên xổ hàng tràng dài. Nó là người phát hiện ra địch trước tiên.

Chỉ lát sau, tiếng súng toàn đại đội đều cùng nổ. "Ập oành" tiếng B40 nổ liên tiếp mấy trái liền. Khẩu đội đại liên đi kẹp giữa trung đội 1 vội vàng giá súng.

Sau khi phát hiện ra chúng tôi đã vượt trảng, địch vội tổ chức đánh trả. Chúng bị đánh từ sườn và từ phía sau lưng lại, trước mặt thì có anh em đại đội 1, nên chúng bị kẹp giữa.

Ngay tức khắc, hỏa lực địch giã đạn cối 82 ly vào đội hình vận động của chúng tôi. Tiếng đạn cối rít trên đỉnh đầu làm lính đại đội 2 nhảy vào ôm gốc cây hết. Đội hình đại đội tản rộng nên hiệu quả của đạn cối cũng bằng không.

Địch quay khẩu đại liên bắn về phía trung đội 1 điên cuồng, đạn nổ nhức tai. Anh Hồng bảo tôi :

- Em qua trung đội của C1 thúc bên phải lên đi. Bám sát đẩy hướng đó lên, bên này không lên nổi đâu.

Chiến trường K: Trận đánh nghẹt thở giải vây cho một đơn vị Quân tình nguyện Việt Nam - Ảnh 2.

Tác giả Lê Thanh Hiếu - Nguyên chiến sỹ Đại đội 2, Tiểu đoàn 7, Trung đoàn 209, Sư đoàn 7, Quân đoàn 4, chiến đấu trong Chiến tranh Biên giới Tây Nam.

Tôi lại chạy về bên trung đội của đại đội 1 thúc anh em lên. Chẳng biết b trưởng là ai, cứ thấy mặt ai già dặn một chút là truyền lệnh.

Cứ nhìn quân trang là dễ nhận nhất, lính cũ quần áo Quân khu 7, vải xanh dày hoặc màu mắm tôm, còn lính mới thì quần áo xanh rì, vải kaki Nam Định. Vớ được anh nào tôi thúc anh đó :

- Anh em lên đi. Bám sát chi viện cho nhau.

Họ phải lên thì mới chia lửa cho anh em đại đội 2 của tôi được. Tôi bám chặt xạ thủ vác khẩu B41, đảo mắt nhìn đằng trước đằng sau, xem còn sót ai phía dưới không.

Cái anh vác B41 cứ lệt bệt chạy, có lẽ do mang nặng quá chạy cũng khó mà nhanh được. Bên kia, anh em đã chạm địch.

Nhóm nhỏ của địch cũng vòng qua hướng này chặn chúng tôi. Hai bên nổ súng vào nhau ở cự ly rất gần. Tôi kịp nấp sau gốc cây, nằm lại chờ xạ thủ vác B41 chạy tới. Thấy nó thở hồng hộc, tôi bảo:

- Mày đưa B41 đây cho tao.

- Thế tao dùng súng gì?

Nó hỏi lại tôi như vậy. Tôi đưa súng AK của tôi cho nó, giật lấy khẩu B41.

- Mày bò theo tao nhé, nhớ chú ý bảo vệ tao.

Chiến trường K: Trận đánh nghẹt thở giải vây cho một đơn vị Quân tình nguyện Việt Nam - Ảnh 3.

Ảnh minh họa.

Giải cứu thành công

Tôi và nó bò sâu vào trong phum. Số anh em sang trước cũng đã nằm lại đánh nhau với bọn địch trước mặt. Tôi vừa bò vừa tìm mục tiêu. Vào sâu vào trong khoảng 30m, tôi phát hiện có địch sau bụi tre gai dày trước mặt. Chúng nhỏm đầu lên trên gốc tre bắn ra, lố nhố hai ba thằng.

Tôi vác súng lên vai ngắm về hướng đó. Nhóm địch xuất hiện kia rồi! Tôi bóp cò. "Ùng – Uỳnh!".

Sau 2 tiếng nổ liên tiếp, tôi thấy chân trái mình nóng rực. Chẳng cần biết gì nữa, tôi quăng súng qua một bên nhìn lại cái chân.

Thì ra mải tìm ngắm mục tiêu, vội vàng bóp cò súng, tôi để lửa đuôi súng B41 phụt vào chân nên bị bỏng. Cũng không có gì nặng, chỉ thấy cháy rát ngoài da chân.

Xạ thủ B41 đi cùng đỡ súng, lắp vội quả đạn nữa, hỏi tôi:

- Tao bắn nữa nhé!

Trời đất ơi, đánh nhau với Pốt, ai khống chế phải bắn bao nhiêu đâu mà còn phải hỏi. Năm bảy quả cũng được, ai nói gì đâu. Của nợ này!

Khẩu B41 bồi luôn quả nữa. Tôi đang đau chân cũng phải bò thật nhanh tìm chỗ khác mà nấp. Ở gần ông ấm ớ này có ngày chết oan. Nó là lính mới vào, ngây ngô quá!

Chiến trường K: Trận đánh nghẹt thở giải vây cho một đơn vị Quân tình nguyện Việt Nam - Ảnh 4.

Ảnh minh họa.

Nó bắn xong, quay sang tôi nhe răng cười. Bây giờ tôi mới để ý tới nó, thằng này bị vẩu răng, tên Cường và sau này tôi gọi nó Cường Vẩu. Tên xấu vậy nhưng nó không giận tôi. Lính là vậy, ai mà chẳng có biệt hiệu. Đó cũng là kỷ niệm đẹp về nhau của những người lính chiến.

Sau trái đạn B41 của chúng tôi, anh em đại đội 1 lợi dụng lúc địch bị choáng váng bất ngờ, chưa kịp hoàn hồn, ào ào vận động xung phong một lượt. Chân chạy, mồm lính hò hét ầm ỹ. Bìa phum vang tiếng hô xung phong áp đảo.

Cũng nhờ mấy ông to mồm này mà anh em đại đội 1 bên trong biết chúng tôi đang đánh vào nên không bị bắn nhầm.

Bên đại đội 2 cũng nổ súng rất mạnh. Đạn B40, B41 nổ liên tục ở cự ly rất gần nên hai tiếng nổ gần như chập một. Tiếng súng lúc rộ lên, lắng xuống, rồi lại rộ lên. Chân đau bỏng rát, nóng rừng rực nhưng tôi vẫn lết theo anh em, song không thể chạy nhanh được.

Anh em đại đội 1 bị vây bên trong vận động lên gặp chúng tôi. Một người ôm AK lom khom chạy lên, mắt nhớn nhác bảo tôi:

- Khi nãy địch ở đây, chúng nó đông lắm.

- Chúng nó chạy hết rồi.

Tôi nói vậy rồi đi theo đội hình vào sâu bên trong. Đại đội 1, đại đội 2 cùng đại đội 7 đều tập kết được đến đây. Các phân đội lạc nhau đã tập hợp được về một mối.

Chúng tôi đã đánh bật được đám địch đeo bám đại đội 1 từ sáng đến giờ. Chúng bỏ chạy thục mạng về hướng núi Lovea.

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại