Trong cuộc thử nghiệm, tên lửa đã đánh trúng mục tiêu giả định được đánh dấu bằng cọc trên mặt đất ở khoảng cách khoảng 200km với sai số gần bằng 0.
Qua quan sát có thể nhận ra, phiên bản Iskander-M được thử nghiệm dùng tên lửa hành trình (một số nguồn gọi là Iskander-K) thay vì tên lửa đạn đạo như thường thấy.
Đây là phiên bản được Nga chấp nhận đưa vào trang bị từ năm 2013 và dự kiến đến năm 2018, toàn bộ các lữ đoàn tên lửa của Nga sẽ được nhận các hệ thống Iskander-M này.
Nhìn từ bên ngoài, các hệ thống Iskander-M sử dụng tên lửa đạn đạo và Iskander-M sử dụng tên lửa hành trình rất khó phân biệt do dùng chung xe phóng tự hành 9P78-1.
Điểm khác biệt chỉ thể hiện rõ ràng khi nâng tên lửa. Trong khi phiên bản Iskander-M mang tên lửa đạn đạo gồm 2 quả tên lửa có kích thước lớn sẵn sàng phóng thì phiên bản dùng tên lửa hành trình gồm 2 ống bảo quản kiêm ống phóng có kích thước nhỏ hơn.
Loại tên lửa hành trình sử dụng cho hệ thống Iskander-M là P-500, có tầm bắn tối đa 500km, tốc độ bay 230 - 260m/giây, mang đầu đạn nặng 500kg, sai số vòng tròn (CEP) 1m.