Tờ Want China Times của Đài Loan trích dẫn một bài viết trên tạp chí quốc phòng Kanwa Defense Review (có trụ sở ở Canada) nhận định với sự hỗ trợ của hệ thống định vị Bắc Đẩu, Quân đoàn pháo binh số 2 của quân đội Trung Quốc có thể thực hiện những cuộc tấn công chính xác nhằm vào các mục tiêu trên khắp châu Á-Thái Bình Dương.
Trong cuộc chiến tranh biên giới Trung-Ấn vào năm 1962 và Việt-Trung vào năm 1979, quân đội Trung Quốc chỉ có thể tấn công đối phương trong phạm vi 30km bằng pháo và tên lửa. Khi được hỗ trợ bởi máy bay chiến đấu, tầm tấn công được mở rộng tới 300 đến 400 km là nhiều nhất.
Tuy nhiên, hiện tại mọi mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn. Nếu một cuộc xung đột biên giới giữa Bắc Kinh và New Delhi xảy ra, quân đội Trung Quốc có thể tấn công chính xác các mục tiêu nằm sâu trong lãnh thổ Ấn Độ khoảng 300km chỉ bằng tên lửa đạn đạo DF-11.
Khi được hỗ trợ bởi các đầu đạn có sức công phá mạnh, tên lửa đạn đạo DF-11 có thể làm tê liệt trung tâm chỉ huy của lực lượng quân đội Ấn Độ. Ngoài ra, tên lửa này có thể được sử dụng để tấn công các trung tâm giao thông quan trọng của Ấn Độ như đường ray tàu hỏa, đường hầm, cầu và sân bay.
Tiêm kích Su-30MKK của Không quân Trung Quốc hiện tại có bán kính tấn công khoảng 1.500 km và có thể tấn công chính xác các mục tiêu trong phạm vi từ 100 đến 200km. Theo tạp chí Kanwa Defense Review, thậm chí thủ đô New Delhi của Ấn Độ cũng nằm trong tầm tấn công của máy bay chiến đấu Trung Quốc.
Kanwa nhận định cho dù không huy động lực lượng bộ binh, tên lửa DF-11 và máy bay chiến đấu Su-30 của Trung Quốc có thể tạo ra mối nguy hiểm tương tự một tên lửa hạt nhân.
Tạp chí Kanwa kết luận rằng khi được kết hợp với một hệ thống phóng rocket đa nòng, quân đội Trung Quốc có thể làm tê liệt các trung tâm kinh tế và chính trị của Ấn Độ, hay thậm chí là Việt Nam.