Theo Middleeasteye, Thổ Nhĩ Kỳ hiện bị tổn hại lực lượng đến con số vài chục binh sĩ vì những trận giao tranh tuần qua do chính lực lượng quân đội Syria gây nên.
Trong khi đó, lực lượng do Thổ Nhĩ Kỳ hậu thuẫn đã bắn hạ một máy bay trực thăng quân sự của Syria ở Idlib, dấu hiệu cho thấy Thổ Nhĩ Kỳ chuẩn bị tăng cường hỗ trợ cho các nhóm phiến quân đương đầu với Damascus.
Các vụ đụng độ nghiêm trọng giữa Ankara và Damascus đã làm gia tăng áp lực lên Nga không chỉ trong vấn đề làm giảm căng thẳng mà còn là việc chọn bên.
Khi chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ và Syria từ chối đàm phán, trách nhiệm trung gian hòa giải của Nga lại được đề cao. Nhưng cho đến nay dường như Tổng thống Nga Putin dường như nghiêng về phía Tổng thống đương nhiệm Syria Assad và mặc quan hệ chiến lược đang phát triển giữa Moscow và Ankara, ông Putin sẽ không bỏ mặc những lợi ích của Damascus.
Dù phải cân bằng quan hệ, Nga vẫn cảm thấy cần thiết cô lập Ankara ở Địa Trung Hải cũng như ở châu Âu vì vị trí của nước này với Libya và vấn đề địa chính trị năng lượng.
Tổng thống Nga Putin và Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdogan cũng xem mình là những nhân vật uy quyền, hướng mục tiêu đến việc giành thắng lợi cả trong nước lẫn các vấn đề quốc tế.
Tổng thống Syria Assad và Tổng thống Nga Putin trong một cuộc đi bộ hồi tháng 1
Sự thất bại trong chính sách Thổ Nhĩ Kỳ
Chính sách với Syria vốn được ca tụng của Thổ Nhĩ Kỳ đã thất bại trong những năm qua, chủ yếu do sai lầm trong việc kiểm soát chính sách Syria của nước này. Nhiều quốc gia Ả Rập lớn như Ai Cập, UAE và Saudi Arabia đã đứng về phía Damascus và lên án hành động của Thổ Nhĩ Kỳ ở Syria.
Gần đây, các hành động của Thổ Nhĩ Kỳ ở Libya cũng làm cô lập thêm nước này với nhiều quốc gia Ả Rập khác.
Sự căng thẳng của Thổ Nhĩ Kỳ với EU cũng đang ở mức cao, gây nên cuộc cạnh tranh năng lượng ở Trung Đông và thậm chí một đồng minh của Thổ Nhĩ Kỳ cũng đã phải lên tiếng bày tỏ lo ngại về vấn đề chính sách của Ankara trong khu vực.
Tất cả những điều này đã khiến Ankara phải phụ thuộc vào Nga và sự ủng hộ của ông Putin với Thổ Nhĩ Kỳ sau cuộc đảo chính thất bại năm 2016 có nghĩa rằng vào thời điểm nhạy cảm nhất ông Erdogan đã giao vận mệnh nước mình cho Nga.
Những thỏa thuận phòng thủ, đường ống dẫn dầu, nền nông nghiệp và du lịch phụ thuộc vào Nga của Ankara đã khiến Thổ Nhĩ Kỳ cần Nga hơn bất cứ nước nào khác.
Sau các cuộc tấn công của Syria mới đây vào các cứ điểm của Thổ Nhĩ Kỳ, Nga đã cảnh báo rằng Ankara chưa hoàn thành nhiệm vụ ngăn khủng bố vào Idlib. Điều này cùng nhiều sự việc khác cho thấy Damascus vẫn tự tồn tại độc lập và rõ ràng Nga nhìn sự căng thẳng leo thang ở Syria với lăng kính của chính phủ Syria.
Lợi thế quân sự
Dù có tiến trình hòa bình Astana hay Sochi cũng như sự thành công tạm thời tại các khu vực giảm leo thang khác, nơi theo thỏa thuận cần chấm dứt chiến sự đã đạt được giữa các nhóm phiến quân và lực lượng chính phủ ở 4 khu vực do phe đối lập kiểm soát ở Syria hai năm qua, rõ ràng dấu ấn của Nga trong việc hỗ trợ chính phủ Syria là điều không thể phủ nhận.
Về các vụ đụng độ mới nhất ở Idlib, Mỹ đã đứng về phía Thổ Nhĩ Kỳ, một động thái chủ yếu nhằm chia rẽ hơn nữa mối quan hệ giữa Moscow và Ankara, chứ không mấy quan tâm đến chính sách của ông Erdogan.
Trong cuộc đụng độ giữa quân đội Syria và Mỹ mới đây, Nga cũng phải tiến đến hòa giải, dập tắt sự leo thang căng thẳng.
Thổ Nhĩ Kỳ không hài lòng trước việc Nga ủng hộ Damascus. Tuy nhiên, các quan chức Nga và Thổ Nhĩ Kỳ sẽ tiếp tục hướng tới một giải pháp ở Syria và mối quan hệ kinh tế, quốc phòng sẽ ngày càng tăng, đồng nghĩa với việc Thổ Nhĩ Kỳ cũng sẽ tiếp tục phải dựa vào Nga.
Trong khi đó, với ông Putin, nếu phải lựa chọn giữa việc ủng hộ hay phản đối Thổ Nhĩ Kỳ ở Syria, ông sẽ lựa chọn ủng hộ chính quyền Syria.