Thực tiễn đang chứng kiến sự ra đời của một xu hướng mới của vũ khí - thu nhỏ kích thước đồng thời tăng độ chính xác thông qua việc ứng dụng các công nghệ mới và kỹ thuật tiên tiến, mà tên lửa không đối đất SPEAR 3 là một ví dụ.
Nhằm đổi mới kho vũ khí của các máy bay chiến đấu, từ năm 2005, Không quân Hoàng gia Anh đã khởi động chương trình mang tên Selected Precision Effects at Range - SPEAR (tạm dịch là Hiệu ứng Chính xác Chọn lọc Tầm xa), với sự tham gia của nhiều cơ quan nghiên cứu và công ty. Một trong năm nội dung chương trình SPEAR là phát triển một tên lửa dẫn đường không đối đất mới tích hợp đầu điều khiển đa chế độ, có tầm bắn không dưới 100km, ký hiệu SPEAR Capability 3.
Năm 2010, Bộ Quốc phòng Anh và Tập đoàn MBDA (công ty cổ phần của Tập đoàn Airbus (37,5%), BAE Systems (37,5%) và Leonardo - Finmeccanica đồng nắm giữ (25%)) đã ký kết một số hợp đồng về phát triển các loại vũ khí khác nhau, một trong số đó là tên lửa không đối đất SPEAR Cap. 3.
Việc thiết kế SPEAR 3 tiếp tục cho đến năm 2015, sau đó là lắp ráp tên lửa để thử nghiệm. SPEAR 3 là vũ khí không quân được thiết kế để tấn công các mục tiêu mặt đất, cố định và di động (xe tăng và xe bọc thép, bệ phóng tên lửa, boongke, đài radar và khẩu đội phòng không), và trong tương lai, có thể là tên lửa chống hạm (tàu chiến) …
SPEAR 3 có thân hình trụ dài 1,8m, đường kính 180mm, khối lượng dưới 100kg, sử dụng động cơ tuốc bin phản lực TJ-150-3, có tốc độ bay cận âm (nhưng không được tiết lộ); theo một số ước tính, có thể đạt được tầm bắn 140-150km.
Các cửa hút gió nằm ở hai bên thân tên lửa và không có phần nhô ra; ở đuôi có ba cánh lái; bộ phận che đầu được chế tạo từ vật liệu trong suốt để đảm bảo hoạt động của đầu tìm kiếm kết hợp, sử dụng cả ngày lẫn đêm. Ngòi nổ tên lửa có thể được lập trình theo một số tùy chọn để tác động đến mục tiêu.