Nhìn lại lịch sử phong kiến Trung Hoa, không khó để hậu thế có thể nhận ra một sự thật kỳ lạ: Phàm là những vị vua càng nổi tiếng, càng tài ba thì lại càng lận đận trong việc chọn ra người kế vị.
Lý giải về điều này, có ý kiến cho rằng bên cạnh những vị Hoàng đế xuất chúng ấy vốn không thiếu nhân tài, tinh anh. Bởi vậy mà cuộc chiến tranh ngôi Thái tử dưới thời đại trị vì của họ sẽ càng thêm khốc liệt.
Đó cũng là lý do vì sao những vị Thái tử có số phận bi thảm đa số đều là con trai của các bậc Thiên tử có tiếng. Và kết cục bi kịch của các nhân vật dưới đây chính là minh chứng cho nhận định này.
Kết cục bi thảm của Thái tử Hán triều: Bị cha bức chết vì... hiểu nhầm!
Ảnh minh họa: Nguồn Internet.
Lưu Cứ (128 TCN – 91 TCN), còn gọi là Vệ Thái tử, là con trưởng của Hán Vũ Đế Lưu Triệt và Hoàng hậu Vệ Tử Phu. Ông cũng là vị Hoàng Thái tử đầu tiên dưới thời kỳ Vũ Đế tại vị.
Thân là con trưởng do Hoàng hậu sinh hạ, đồng thời còn là con trai đầu tiên của Hoàng đế, Lưu Cứ năm lên 7 tuổi đã được lập làm Thái tử.
Đánh giá một cách khách quan mà nói, vị Thái tử Hán triều này mặc dù không xuất sắc về tài văn võ như người cha Hán Vũ Đế, nhưng ông nổi tiếng là một người nhân hậu, nhiều lần hóa giải án oan và rất được lòng bách tính muôn dân thời ấy.
Chỉ tiếc rằng Lưu Cứ lúc sinh thời cũng vì sở hữu bản tính quá lương thiện nên lại dễ dàng bị kẻ gian nhắm tới và công kích.
Sử cũ ghi lại, năm 91 TCN, Hán triều xảy ra vụ án Vu cổ chấn động. Thái tử Lưu Cứ bị gian thần Giang Sung gièm pha nên muốn khởi binh diệt trừ kẻ này.
Hán Vũ Đế nghe tin con dấy binh liền nghĩ rằng ông muốn làm phản nên đã hạ lệnh đem quân trấn áp và bắt Lưu Cứ phải tự vẫn.
Cứ như vậy, vị Thái tử nhân hậu của Hán triều năm ấy liền vì mắc bẫy của kẻ gian mà bị vua cha tưởng nhầm là phản tặc để rồi phải chết trong tức tưởi.
Sau này, Hán Vũ Đế phát hiện ra chân tướng, liền giết cả nhà gian thần Giang Sung. Thế nhưng cái chết của kẻ gian thần ấy cũng chẳng thể nào đổi lại mạng sống cho vị Hoàng Thái tử oan uổng năm xưa.
May mắn là sau khi Thái tử Lưu Cứ qua đời, người kế nhiệm ông là Lưu Phất Lăng cũng trở thành một bậc minh quân, tiếp tục gánh vác cơ nghiệp Đại Hán.
Số phận ai oán của các Hoàng tử thời nhà Đường: Kẻ bị em sát hại, người bị cha ban án tử
Tranh minh họa.
Nhà Đường cũng là triều đại từng chứng kiến không ít những cuộc chiến tranh ngôi Thái tử đẫm máu. Trong số đó, nổi tiếng hơn cả chính là cuộc đấu đá giữa Thái tử Lý Kiến Thành và Tần vương Lý Thế Dân.
Kết quả của cuộc nội đấu này là chính biến Huyền Vũ Môn – nơi Lý Kiến Thành cùng Lý Nguyên Cát bị chính người anh em ruột thịt là Lý Thế Dân mai phục rồi hạ sát.
Sau đó, Lý Thế Dân ép cha ruột là Đường Thái Tổ Lý Uyên phong mình làm Thái tử rồi thuận lợi kế vị và trở thành Đường Thái Tông.
Tới thời của Đường Minh Hoàng Lý Long Cơ, vị Hoàng đế này cũng đã từng mất đi hai vị Thái tử Lý Tông và Lý Anh trong cuộc chiến tranh đoạt quyền lực triều đình. Trong số đó, đáng tiếc hơn cả là trường hợp của Thái tử Lý Anh (706 – 737).
Lý Anh vốn là con thứ do Triệu Lệ phi sinh, sau khi Lý Tông qua đời thì được vua cha lập làm Thái tử thứ hai vào năm 715.
Tới năm 737, ông bị Võ Huệ phi và Phò mã mưu hại, phải chịu cảnh phế làm thứ dân và bị ban chết.
Phải tới thời Đường Đại Tông sau này, án oan của Lý Anh mới được làm sáng tỏ, danh hào Thái tử của ông tới năm ấy cũng mới được khôi phục một lần nữa.
Chứng kiến kết cục bi thảm của hai người con từng làm Thái tử của mình, Đường Minh Hoàng Lý Long Cơ đã phải chờ tới năm 53 tuổi mới lập Lý Hanh làm Thái tử cuối cùng, cũng là Đường Túc Tông sau này.
Hậu vận của các Thái tử nhà Minh - Thanh: Chẳng mấy ai có được kết cục yên ổn
Ảnh minh họa.
Vì nhiều lý do đặc biệt, Tống triều là triều đại hiếm hoi trong lịch sử Trung Hoa không ghi lại một cuộc chiến tranh ngôi Thái tử thảm khốc nào. Tuy nhiên tới thời Minh – Thanh, số phận bi thảm của các Thái tử lại một lần nữa tái diễn.
Thái tử đầu tiên của triều Minh là Chu Tiêu vốn được vua cha bồi dưỡng từ nhỏ, vốn đã được trải sẵn thảm đỏ để bước lên ngai vàng. Chỉ tiếc rằng vị Thái tử ấy chưa kịp chạm tới ngôi vua thì đã đột ngột lâm bệnh qua đời.
Điều đáng nói còn nằm ở chỗ, bi kịch của ngai vị Đông cung không chỉ xảy đến với ông mà còn liên lụy tới hậu duệ của ông sau này.
Sau khi Chu Tiêu qua đời, con trai trưởng của ông là Chu Doãn Văn được lập làm Thái tử và thuận lợi nối ngôi.
Thế nhưng không lâu sau đó, Kiến Văn Đế Chu Doãn Văn lại mất tích bí ẩn trong biển lửa ở kinh thành vì thất bại dưới tay người chú ruột của mình – tức Minh Thành Tổ Chu Đệ.
Ảnh minh họa: Nguồn Internet.
Vào thời nhà Thanh, sự kiện "cửu tử đoạt đích" liên quan tới công cuộc tranh ngôi của 9 Hoàng tử dưới thời Khang Hi đế đã phản ánh phần nào sự thật khốc liệt bên trong nội bộ hoàng tộc Trung Hoa xưa.
Trong số đó, người ban đầu được lập làm Thái tử là Ái Tân Giác La Dận Nhưng cũng chẳng có lấy kết quả tốt đẹp.
Dận Nhưng vốn là Thái tử đầu tiên của Thanh triều, được vua cha Khang Hi phá lệ mà lập.
Bởi lẽ theo gia pháp của tổ tông Mãn Châu, việc công khai lập Thái tử khi chưa truyền ngôi là điều cấm kỵ. Thế nhưng Khang Hi vì quá yêu thương mẹ ruột của Dận Nhưng nên đã cố tình phá lệ.
Điều này đã biến Dận Nhưng trở thành Hoàng Thái tử đầu tiên của nhà Thanh được hưởng đặc quyền công khai lập trữ và đồng thời cũng là vị Thái tử duy nhất được Khang Hi đế tự mình công bố với thiên hạ.
Tuy nhiên cuộc đời của Dận Nhưng lại chẳng hề yên ả. Ông có tới hai lần bị phế khỏi ngôi Đông cung và 1 lần được phục lập.
Sau cùng, tới năm 1711, Khang Hi nghe tấu rằng Thái tử tiếp xúc với các nhân sĩ bất chính, muốn liều lĩnh ép vua cha thoái vị để tự mình lên ngôi.
Giọt nước tràn ly này đã khiến nhà vua nổi giận và quyết định phế trừ vĩnh viễn ngôi vị Thái tử của Dận Nhưng.
Tới năm 1724 dưới thời Ung Chính, Dận Nhưng bệnh nặng qua đời. Tới khi chết, vị Thái tử Thanh triều ấy vẫn bị giam lỏng trong Hàm An cung, thọ 51 tuổi, được truy phong làm Lý Mật Thân vương.
Ảnh minh họa: Nguồn Internet.
Nhìn lại kết cục bi kịch của những vị Thái tử này, có thể nói rằng trong hoàng tộc thời xưa, tình thân máu mủ có lẽ chỉ là thứ để mưu cầu danh vị, còn quyền lực mới là điều trọng yếu hơn cả.
Cũng bởi vậy mà cổ nhân xưa vẫn thường truyền tai nhau câu nói: Vô tình nhất thiên hạ chính là nhà đế vương.
Mà trong gia tộc truy cầu quyền lực ấy, địa vị dễ bị công kích, dễ bị nhiều người nhắm tới hơn cả chính là Đông cung Thái tử.
Đây có lẽ cũng là lý do khiến cho không ít những vị Thái tử Trung Hoa còn chưa có cơ hội được ngồi lên ngai vàng thì đã bị rớt đài, thậm chí phải ra đi trong tức tưởi và oan uổng.
*Theo quan điểm của Qulishi (Trung Quốc).