Xem giờ bằng hương vòng
Người cổ đại dùng đồng hồ bằng hương vòng để xem giờ. Tức là chế hương thành một vòng tròn đặc biệt, với những vòng hương có độ dày mỏng phải thật đều thì mới có tác dụng chính xác về thời gian.
Sau khi đốt hương, căn cứ vào những đoạn khắc đánh dấu trên hương còn sót lại để tính giờ.
Sau này, người cổ đại đã cải tiến bằng cách khắc các đốt cố định trên vòng hương, phía trên treo vật nặng để cháy đến đoạn đấy hương sẽ tự rụng vật treo trên hương sẽ rơi vào cái đĩa kim loại đặt dưới vòng hương và phát ra tiếng kêu có tác dụng báo thức.
Tìm ra lửa từ sớm
Khi này quan sát thấy chim gõ kiến gõ vào thân cây do ma sát mà bốc khói nên người Trung Quốc cổ đại đã biết cách khoan vào cây để đánh lửa.
Thời Tây Chu phát minh ra cách lấy lửa “dương thoại”, tức lợi dụng sức nóng của mặt trời chiếu vào mặt lõm của gương đồng để đánh lửa. Sau này khi con người hiểu cách đánh đá ra lửa thì lửa được dùng phổ biến.
Tự chế ra đồ trang điểm
Phụ nữ cổ đại đã biết trang điểm bằng cách sử dụng bột than được làm từ một khoáng vật có màu đen mài với nước để kẻ mày.
Dùng bột làm bánh để làm phấn trang điểm, dùng hoa có tên là “hồng lam” và một số đồ phụ trợ trang điểm khác trộn lại để tạo ra son.
Chế tác kim khâu và kim châm cứu
Trong xã hội Trung Quốc cổ đại những vật dụng được chế tác từ kim loại đều là những vật quý giá. Người cổ đại đã biết cách dùng sắt nung đỏ, đánh nhỏ, tán mỏng cắt thành từng đoạn ngắn.
Một đầu mài cho nhọn, một đầu đục lỗ để tạo thành chiếc kim khâu. Nếu là kim dùng để châm cứu sẽ phải kỳ công hơn rất nhiều.
Kim sẽ phải được cắm vào thịt động vật sấy nhằm dùng mỡ có trong thịt làm đầy các vết xước trên kim, đầu nhọn cũng phải mài kỹ cho nhọn nhưng lại phải tròn mịn để khi châm cứu tránh làm đứt mạch máu.
Khoét băng để bảo quản thực phẩm
Khi chưa có tủ lạnh người cổ đại đã có phát minh rất thông minh để bảo quản thực phẩm. Thời Xuân Thu, đến mùa đông lạnh giá, các nô lệ đã khoét băng để cất giữ đồ để mùa hè đem ra cho giới quý tộc dùng.
Bản đồ xuất hiện từ sớm
Bản đồ cổ xưa nhất ở Trung Quốc xuất hiện từ thời Hán cách đây hơn 2000 năm. “Chế đồ lục thể” do nhà địa lý học thời Tây Tấn Bùi Tú sáng lập chính là độ chính xác khá lớn dành cho việc biên tập và sản xuất bản đồ.
Bản đồ cổ lấy bước chân làm cơ sở để định lượng, vì thế những người vẽ bản đồ đầu tiên cần phải làm người khổ hành giả như Đường Tăng, cần phải mất hơn 10 năm mới có thể tạo ra được một tấm bản đồ.
Dự báo thời tiết
Vào triều Thương, con người đã biết vận dụng hệ thống giác quan để dự báo thời tiết. Đến triều Chu, mọi người học được kinh nghiệm xem hành động và nghe tiếng kêu của động vật để dự báo thời tiết .
Thời Tần Hán, người cổ đại đã hoàn thành xong cách chia 24 tiết trong năm theo lịch mặt trăng.
Nuôi tóc dài
Bất kể đàn ông hay đàn bà thời cổ đại đều có thói quen nuôi tóc dài với tiêu chí càng dài càng đẹp. Hầu như họ không cắt tóc mà chỉ tỉa hai bên mai tóc.
Con trai đến tuổi đi học thì tết tóc. Đối với người cổ đại bị cắt tóc chính là một hình thức trừng phạt rất nhục nhã.
Hoàng đế sở hữu vố số mỹ nhân
Hoàng đế có tam cung lục viện, giai nhân 3000 người. Đây chỉ là một con số ước lượng để chỉ số phi tần, cung nữ của hoàng đế là rất nhiều.
Nhưng trong lịch sử Trung Quốc, có những hoàng đế sở hữu số mỹ nữ còn nhiều hơn con số kể trên.
Nổi tiếng nhất phải kể đến hôn quân Tùy Dương Đế, từng hạ chiếu tuyển mỹ nữ với quy mô khắp thiên hạ và tuyển gần 3000 thiếu nữ đồng trinh nhập cung.
Tiếp đến là Đường Huyền Tông, đừng nhìn vào mối tình kinh thiên động địa của ông ta và Dương Quý Phi mà nghĩ ông không màng đến giai nhân khác, thực ra số giai nhân trong hậu cung của ông ta nhiều đến mức chỉ cần mỗi ngày lâm hạnh một nàng cũng phải hơn trăm năm mới hết một vòng.
Đồng tính nữ
Thời cổ đại ở Trung Quốc đã có hiện tượng đồng tính nữ, chủ yếu diễn ra ở hậu cung vì đàn ông mà cung nữ tiếp xúc chỉ có hoàng thượng và thái giám.
Vì đàn ông không đủ nên các cung nữ đành phải tự sướng với nhau để giải quyết nhu cầu sinh lý.