Uẩn khúc phía sau việc đứa trẻ bị bỏ rơi ở cô nhi viện
Cách đây vài năm, cô gái có tên tiếng Việt là Nguyễn Ngọc Quỳnh (hiện đang sống ở thành phố Boston, tiểu bang Massachusetts, Hoa Kỳ) đã nhiều lần lặn lội về Việt Nam tìm lại gia đình. Quỳnh là cái tên mà các cô ở cô nhi viện đặt để làm giấy tờ bảo lãnh ra nước ngoài chứ không phải tên do cha mẹ đặt.
Theo thông tin ghi trong giấy tờ năm xưa, Quỳnh bị bỏ rơi ở một trại trẻ mồ côi gần tòa thánh Tây Ninh vào tháng 2/1995. Lúc đó, cô bé mới được khoảng 9 tháng tuổi. Các cô đã làm giấy khai sinh cho Quỳnh, khai ngày sinh là 20/6/1994. Đến tháng 5/1995, Quỳnh được một gia đình ở New York, Mỹ nhận nuôi.
Quỳnh tâm sự, cô đã trở về Việt Nam nhiều lần, về trại trẻ mồ côi ở Tây Ninh tìm kiếm. Nhưng vì thông tin quá ít ỏi, không có tên mẹ, tên cha nên việc tìm kiếm khó khăn. Quỳnh cho biết, bản thân cô đã trưởng thành, suy nghĩ chín chắn hơn trước kia rất nhiều.
Quỳnh hiểu cuộc sống khó khăn của thời điểm mà mình bị bỏ rơi nên không hờn giận, trách móc ai. Cô muốn đoàn tụ với mẹ, muốn tìm hiểu thêm về những câu chuyện của gia đình. Quỳnh tâm sự, cô về Việt Nam vài lần và rất yêu mến quê hương của mình.
Ngay khi xem được những thông tin tìm mẹ của Quỳnh, bà Lê Thị Quyên đã lên tiếng cho biết, giữa câu chuyện của bà và Quỳnh có nhiều điểm trùng hợp. Bà Quyên nghi ngờ Quỳnh là đứa con gái mà bà đã thất lạc suốt 30 năm qua.
Bà Quyên kể, trước đây bà có tình cảm với một người đàn ông tên là Cao Quốc Tuấn nhưng không được phía gia đình nhà đẻ chấp nhận. Bà Quyên bỏ nhà đi sống cùng ông Tuấn ở xã Bàu Năng, huyện Dương Minh Châu, tỉnh Tây Ninh. Hai người mượn một mảnh đất, dựng lên cái chòi để ở và làm tiệm may.
Khoảng năm 1993 - 1994, bà Quyên sinh một bé gái và đặt tên là Cao Thị Tuyết Nương. Tuy nhiên, cuộc sống của bà Quyên rất khổ cực, đói ăn, bị đánh đập thường xuyên.
Vì quá khổ, bà Quyên quyết định để con lại cho chồng nuôi rồi đi làm xa, mong muốn kiếm tiền về nuôi con. Tuy nhiên, khi đi được một thời gian, bà nghe tin con gái mình đã bị bà nội cho vào cô nhi viện.
Bà Quyên tức tốc về tìm cô nhi viện thì được biết, có một người đã đưa con gái bà vào đó. Người này nói rằng: “Thấy đứa trẻ bị bỏ rơi ở ngoài cổng nên đem vào cho”. Đứa trẻ bị bệnh nặng và đã được các bác sĩ cứu chữa. Cô nhi viện làm giấy tờ cho đứa trẻ, đặt tên là Quỳnh và đưa sang Mỹ làm con nuôi.
Biết tin con gái mình đã được cho ra nước ngoài, bà Quyên buồn vô cùng, chỉ biết đứng khóc vì lực bất tòng tâm. Bà Quyên cho biết bản thân để con lại và nghĩ rằng bố đứa trẻ sẽ nuôi. Nhưng bà không ngờ gia đình lại cho con vào cô nhi viện.
Kể từ ngày rời đi, bà Quyên cũng không liên lạc với ông Tuấn hay phía gia đình chồng nữa. Hiện tại, bà Quyên đã có gia đình riêng. Người chồng mới và các con riêng của bà ủng hộ việc bà tìm lại người con đã thất lạc.
Bà Quyên và Quỳnh sau đó đã được xét nghiệm ADN, kết quả cho thấy, hai người chính là mẹ con ruột.
Phản ứng bất ngờ của người con gái
Trong ngày công bố kết quả, bà Quyên rất vui mừng khi nhận tin. Tuy nhiên, về phía Quỳnh, cô lại vắng mặt với lý do chưa sẵn sàng cho buổi thông báo kết quả này. Bà Quyên cho rằng, có lẽ con gái có chút ngỡ ngàng vì không chỉ tìm được mẹ mà còn có cả thông tin về bên nội nên chưa kịp chấp nhận được sự thật này.
Nói trong nước mắt, bà Quyên nghẹn ngào: “Tôi mừng lắm. Tôi rất thông cảm cho con, có lẽ bây giờ con bé hơi bối rối.
Quỳnh ơi, cho mẹ xin lỗi con, lỗi là của mẹ, mẹ không trách ai. Mẹ đã suy nghĩ không chín chắn, để con lại rồi phải xa cách con suốt 30 năm trời.
Ngày hôm nay tìm được con, mẹ rất vui, không có gì bằng. Mẹ vui vì thấy con khỏe mạnh, sống tốt. Mẹ rất mãn nguyện, xin cảm ơn những người nước ngoài đã nuôi con trưởng thành như bây giờ.
Mẹ mong con hãy thông cảm. Mẹ cũng không muốn bỏ con khi mới 7 tháng tuổi như vậy, nhưng cuộc sống của mẹ khổ quá. Mẹ mong nếu có điều kiện thì mẹ con mình gặp nhau, mẹ sẽ trải lòng cho con hiểu”.
Rất nhiều người đã vui mừng, cảm động trước câu chuyện của bà Quyên và Quỳnh. Hy vọng hai mẹ con sẽ sớm có dịp gặp mặt, để tâm sự với nhau nhiều hơn sau quãng thời gian dài xa cách.
Nguồn: Tuấn Vỹ kết nối yêu thương