Nỗi đau xé lòng
Ba bỏ nhà ra đi, mẹ đi làm ăn xa để kiếm tiền nuôi con ăn học nên em Nguyễn Minh Tâm ở KDC số 2, thị trấn Mộ Đức, huyện Mộ Đức sống trong vòng tay của ông bà ngoại. Căn nhà cấp 4 nằm giữa đồng không mông quạnh nên khi có lũ, ngôi nhà ngay lập tức bị cô lập. Không có lương thực, nước uống, nước lại ngập hơn nửa nhà, nên 4 ông bà cháu đành co cụm trong nhà để chờ nước rút.
Bà Trần Thị Hồng- bà ngoại em Tâm xót xa khóc thương cháu
Nhìn ra dòng nước chảy xiết đục ngầu, giọng em Tâm chùng xuống: “Ngoại ơi cho con lấy ghe đi mua mì”. Đang lui cui thu dọn đồ đạc lên cao, chưa kịp can ngăn thì ông bà ngoại của Tâm đã nghe Tâm kêu cứu.
Nghe tiếng kêu thất thanh của đứa cháu trai, bà Trần Thị Hồng – bà ngoại cháu Tâm dù đã gần 60 tuổi nhưng vẫn bất chấp sóng to gió lớn, nhảy xuống nước cứu cháu. Nhưng khi bơi ra đến nơi thì Tâm đã mất hút trong dòng nước lũ.
Ngồi bên mé nhà nhìn ra dòng nước cuộn chảy, bà Hồng khóc như xé lòng. Bởi dù đã cật lực tìm kiếm từ sáng qua tới giờ, nhưng cả nhà vẫn phải ngóng chờ trong vô vọng.
Bộ quần áo để dành
Kể từ khi người chồng bỏ nhà đi tìm hạnh phúc mới, chị Trần Thị Ngọt, mẹ cháu Nguyễn Minh Tâm đành tha phương nơi đất khách để kiếm tiền nuôi 2 con ăn học. Gánh hàng rau oằn xuống đôi vai chị, đôi chân thì sưng phù vì bệnh khớp nhưng vì con, chị Ngọt vẫn bôn ba khắp mọi ngõ ngách của TP. Hồ Chí Minh...
Gia đình và lực lượng công an, huyện đội Mộ Đức đã tìm kiếm từ sáng 16.11 đến nay, nhưng vì nước vẫn còn chảy siết nên vẫn chưa tìm được thi thể em Tâm.
Thương mẹ vất vả nên hè vừa qua, khi chị Ngọt mua cho Tâm bộ quần áo, Tâm chẳng dám mặc ngay mà cất vào tủ để đợi Tết. Ngày chị Ngọt bị ngất xỉu vì làm việc quá sức, Tâm nghẹn ngào điện thoại vào TP. Hồ Chí Minh: “Má đau, má nghỉ đi. Má đừng đi làm nữa. Để con nghỉ học, chứ má đi làm nhiều, má chết, rồi má bỏ hai anh em con”.
10 năm mẹ tha phương đi làm ăn, là 10 năm hai mẹ con chỉ có thể gặp nhau trong dịp Tết và liên hệ bằng những cuộc điện thoại ngắn ngủi. Ngay trước thời khắc định mệnh, Tâm còn điện thoại cho mẹ: “Mẹ ơi, nước ngập hết nhà rồi, con đi kiếm mì về cho em với ông bà ngoại đây mẹ ơi”…
Chẳng bao giờ nghĩ, đó là lần cuối cùng được nghe tiếng nói của con trai, trên chuyến xe từ TP. Hồ Chí Minh về Quảng Ngãi, chị Ngọt nấc nghẹn: “Dì ơi dì, tìm được con của con chưa… Con ơi… sao chẳng đợi má về?”…