Xe ZLC-2000 (hay còn được gọi là WZ506) chính thức đi vào phục vụ trong lực lượng lính dù Trung Quốc năm 2003, nhưng xuất hiện lần đầu năm 2005 trong cuộc tập trận “Sứ mệnh Hòa bình” với Nga.
Không có nhiều thông tin chi tiết về ZLC-2000, chiếc xe được cho là có trọng lượng 8 tấn, bố trí trong thân động cơ đặt ở đầu, sau đó là khoang chiến đấu và cuối cùng là khoang chở quân (chứa được 4 lính).
Xe được bọc giáp mỏng để giảm tối đa trọng lượng phù hợp cho các hoạt động đổ bộ đường không (xe có thể chở bằng vận tải cơ hạng nặng Il-76 và “nhảy dù” cùng lính với bộ dù đặc biệt).
ZLC-2000 trang bị tháp pháo 1 người điều khiển lắp pháo tự động tốc độ cao 25mm, súng máy đồng trục 7,62mm hoặc 5,8mm. Ngoài ra, trên tháp pháo còn thiết kế với bệ phóng bắn tên lửa chống tăng có điều khiển HJ-73C.
Pháo 25mm có thể đạt tốc độ bắn lên tới 200 phát/phút, và đại liên đồng trục 7,62mm hoặc 5,8mm.
ZLC-2000 được phát triển dựa trên nguyên mẫu của xe chiến đấu đổ bộ đường không BMP-3 của Nga, vậy BMP-3 mạnh cỡ nào? BMP-3 được bắt đầu nghiên cứu từ năm 1977, trong giai đoạn 1983-1986 xe BMP-3 được thử nghiệm và bắt đầu đưa vào biên chế quân đội Liên Xô từ năm 1987.
Tuy nhiên, phải 3 năm sau (1990), Liên Xô mới công khai BMP-3 trong cuộc duyệt binh trên Quảng trường Đỏ nhân kỷ nhiệm 45 năm Ngày Chiến thắng.
BMP-3 dài 6,7 m, rộng 3,3 m, cao 2,3 m và nặng 18 tấn. Xe có khả năng lội nước, tố độ tối đa 70 km/h. Xe có kíp lái 3 người và chở tối đa 7 binh sĩ.
Điểm nổi bật của BMP-3 chính là hỏa lực mạnh với pháo 2A70 100 m, pháo 2A72 30 mm cùng động cơ cực mạnh có công suất 500 mã lực.
Ngoài ra, BMP-3 còn có nhiều điểm khác biệt về hệ thống chống tăng, điều khiển hỏa lực, quan sát, trinh sát, liên lạc…và vẫn tiếp tục được hiện đại hóa.
BMP-3 được đánh giá tương đương với các loại xe chiến đấu bộ binh M2A1 Bradly của Mỹ, MCV80 Warrior của Anh hay Puma của Đức. Vì vậy, so với chiếc ZLC-2000 của Trung Quốc, BMP-3 của Nga được đánh giá cao hơn rất nhiều.