Nhắc đến Hà Lan, chắc chắn nhiều người sẽ liên tưởng ngay đến hình ảnh một đất nước xinh đẹp với hoa tulip, những kênh đào và những cối xay gió. Nhưng ít ai biết rằng mại dâm cũng là một trong những điều nổi tiếng thu hút khách du lịch đến với quốc gia này.
Theo ước tính, chỉ trong năm 2010, các giao dịch liên quan đến mại dâm đã mang về cho Hà Lan gần 100 triệu USD (hơn 2000 tỉ đồng).
Luật mại dâm của Hà Lan
Trên thực tế, mại dâm ở Hà Lan đã được chính thức hợp pháp hóa từ tháng 10/2000. Luật pháp Hà Lan quy định rõ, mại dâm là một nghề kinh doanh hợp pháp, có quy định và điều luật rõ ràng về việc tổ chức cũng như cách thức hoạt động kinh doanh và được thực hiện trên cơ sở tự nguyện.
Gái mại dâm có đầy đủ quyền, sự bảo hộ và nghĩa vụ như bất cứ người lao động thuộc các ngành nghề khác tại quốc gia này. Phụ nữ làm nghề mại dâm ở Hà Lan cũng đủ điều kiện để nhận trợ cấp y tế hay thất nghiệp như những ngành nghề khác.
Lí giải cho việc làm này, các nhà chức trách Hà Lan cho biết việc hợp pháp hóa mại dâm sẽ góp phần kiểm soát các hoạt động mại dâm tốt hơn, bảo vệ trẻ vị thành niên, loại bỏ tình trạng cưỡng ép phụ nữ bán dâm, lạm dụng gái mại dâm cũng như nạn buôn người.
Mại dâm được chính thức hợp pháp hóa tại Hà Lan năm 2000.
Theo luật pháp Hà Lan, người làm mại dâm phải trên 18 tuổi và khách hàng mua dâm phải từ 16 tuổi trở lên. Từ năm 2007, người làm nghề mại dâm tại Hà Lan phải nộp thuế cho những khoảng thu nhập mà họ kiếm được.
Theo đó, gái mại dâm sẽ bị đánh thuế VAT 19% trên mỗi ‘giao dịch’. Thường một khách hàng mua dâm sẽ trả 65 USD (gần 1,5 triệu đồng) cho 15 phút ‘giao dịch’. Với 19% VAT, gái mại dâm sẽ phải nộp khoảng 300 nghìn đồng tiền thuế cho nhà nước.
Trong khi đó, những vũ công thoát y sẽ phải nộp mức thuế thấp hơn chỉ 6% giá trị hóa đơn cho mỗi màn trình diễn - tương đương với khoản thuế của những người trình diễn nghệ thuật nói chung.
Bên cạnh đó, gái mại dâm còn phải nộp thuế thu nhập cá nhân. Tùy vào thu nhập của từng cá nhân, gái mại dâm sẽ nộp thuế từ 33% nếu tổng thu nhập ít hơn 23,000 USD/năm (hơn 500 triệu đồng ) đến 52% cho thu nhập hơn 70,000 USD/ năm (1,5 tỉ đồng).
Hà Lan còn cho phép mở và kinh doanh nhà thổ theo pháp luật. Các hoạt động môi giới, dắt khách cũng được phép diễn ra trên cơ sở tự nguyện, không ép buộc. Hiện tại khu đèn đỏ ở Amsterdam có đến 140 nhà thổ và 300 phòng đơn dành cho gái mại dâm tự do thuê ‘hành nghề’.
Để mở một nhà thổ tại Hà Lan, các cá nhân phải đăng kí với nhà chức trách và chỉ được phép hoạt động khi đã được cấp phép chứng nhận đảm bảo mọi yêu cầu pháp lí để vận hành.
Quản lí và kiểm soát
Người Hà Lan tin rằng càng ngăn cấm mại dâm sẽ càng khó kiểm soát và kéo theo đó là nhiều vấn nạn khác như buôn bán phụ nữ, bốc lột và cưỡng ép trẻ vị thành niên bán dâm sẽ càng khó giải quyết hơn nữa.
Tại Hà Lan, cảnh sát, hội đồng thành phố và các cơ sở y tế là những cơ quan chính chịu trách nhiệm trong việc quản lí và kiểm soát các hoạt động mại dâm.
Cảnh sát sẽ thường xuyên tiến hành kiểm tra các nhà thổ để đảm bảo không có trẻ vị thành niên hoặc những công dân nước ngoài nhập cư bất hợp pháp làm việc tại đây.
Bên cạnh đó, cảnh sát cũng kiểm tra xem liệu các nhà thổ có gây ảnh hưởng đến khu vực xung quanh hay không, nếu có thì đây sẽ là cơ sở xem xét để tước giấy phép kinh doanh.
Một góc phố đèn đỏ tại thủ đô Amsterdam, Hà Lan.
Năm 2007, chính quyền Amsterdam đã thu hồi giấy phép kinh doanh của hơn 30 cơ sở kinh doanh mại dâm sau khi phát hiện những cơ sở này vi phạm pháp luật để cho trẻ vị thành niên bán dâm cũng như cho phép gái mại dâm bất hợp pháp ‘hành nghề’ trong khu vực.
Bên cạnh quản lí, Hà Lan còn cung cấp nhiều dịch vụ hỗ trợ và y tế dành cho gái mại dâm với nhiều phòng khám giá rẻ hoặc miễn phí chuyên điều trị các bệnh lây truyền qua đường tình dục. Gái mại dâm cũng phải thường xuyên kiểm tra sức khỏe theo định kì.
Chủ nhà chứa cũng cần phải có giấy chứng nhận đảm bảo an toàn trước khi bắt đầu kinh doanh. Các tổ chức như AMOC hay Rainbow được thành lập để giúp đỡ gái mại dâm nghiện ma túy.
Một số tổ chức khác cũng ra đời để hỗ trợ và bảo vệ gái mại dâm giải quyết các rắc rối trong đó có một số nhóm là do chính gái mại dâm thành lập như nhóm hỗ trợ The Red Thread (Sợi Chỉ Đỏ) hay Prostitutie Informatie Centrum (Trung tâm Thông tin Mại dâm).
Góc khuất của việc hợp pháp hóa mại dâm
Mặc dù chính quyền Hà Lan đã nỗ lực rất nhiều để đảm bảo an toàn cho gái mại dâm làm việc như để cảnh sát tuần tra thường xuyên hay trang bị nút bấm khẩn cấp trong ‘phòng làm việc’ nhưng ngành mại dâm ở Hà Lan vẫn tồn tại nhiều bất cập.
Đa số gái mại dâm ở Amsterdam đều trong độ tuổi 20 – 30. Để có nơi ‘làm việc’ tại Amsterdam – thành phố vốn nổi tiếng là đắt đỏ, một gái mại dâm phải trả khoảng 100 euro (2,7 triệu đồng) tiền thuê phòng mỗi đêm.
Mỗi gái mại dâm sẽ phải trả 2,7 triệu đồng tiền thuê phòng mỗi đêm.
Để có đủ tiền trả tiền phòng, tiền cho ma cô dắt khách và tiền thuế, trung bình một gái mại dâm phải tiếp từ 10 – 15 khách một ngày.
Buôn người cũng là một vấn nạn. Theo Cơ quan phòng chống ma túy và tội phạm Liên Hợp Quốc (UNODC), việc hợp pháp hóa mại dâm đã dẫn đến nhu cầu về gái mại dâm đặc biệt gia tăng. Amsterdam và nhiều nước Đông Âu theo đó cũng trở thành nơi có nạn buôn người lớn nhất thế giới.
Theo IB Times, năm 2008, 6 người đàn ông đã bị kết án trong một vụ buôn người lớn nhất từng được triệt phá tại Hà Lan. Năm 2009, 2 người đàn ông đã bị bắt giam vì buộc khoảng 140 cô gái trong độ tuổi từ 16 - 23 làm mại dâm ở châu Âu và dùng bùa chú để khống chế họ.
Mỗi tối, gái mại dâm sẽ đứng vào trong những căn phòng được lắp kính trong suốt để khách qua đường lựa chọn.
Tình trạng nhiều cô gái bị các tổ chức tội phạm gạ tình rồi bị ép buộc làm mại dâm cũng liên tục gia tăng. Một số tổ chức tội phạm trong nước còn liên kết với các nhà thổ để rửa tiền.
Bên cạnh mối đe dọa từ các tổ chức tội phạm, gái mại dâm còn gặp nguy hiểm bởi chính những khách hàng của họ. Theo Amsterdam Advisor, ngày 20/2/2009, một gái mại dâm 19 tuổi đã bị đâm chết tại ‘phòng làm việc’ ở khu đèn đỏ Amsterdam. Đây là vụ giết người thứ 13 kể từ năm 1990.
Mặc dù chính quyền Hà Lan đã đưa ra rất nhiều biện pháp để kiểm soát mại dâm và bảo vệ những phụ nữ làm việc trong ngành này nhưng dường như lại không mang đến nhiều hiệu quả như mong đơi, sự an toàn của người phụ nữ vẫn luôn bị đe dọa.