Tôi lấy chồng đến nay đã hơn chục năm. Vợ chồng tôi đều làm công ăn lương, tổng thu nhập hằng tháng 50 triệu. Mỗi tháng chi tiêu sinh hoạt và đầu tư cho các con hết 20 triệu, còn 30 triệu gửi tiết kiệm để lo cho tương lai. Đến giờ, số tiền trong ngân hàng của chúng tôi cũng hơn 2 tỷ rồi. Tôi rất hài lòng với cuộc sống hiện tại. Đối với tôi, mức thu nhập hiện tại là cao rồi. Thoải mái chi tiêu, chưa từng phải cố gắng tiết kiệm nhiều, bởi gia đình tôi cũng thuộc dạng sống tối giản. Mỗi tháng tôi còn trích ra 2 triệu mua đồ biếu nội ngoại 2 bên. Đợt bố mẹ chồng xây lại nhà, chúng tôi cũng biếu ông bà 200 triệu.
3 năm trước, em chồng tôi tốt nghiệp đại học rồi đi làm. Hồi em đi học, tôi cũng chỉ biết em học rất giỏi, còn từng là du sinh viên theo diện trao đổi. Lúc đó, thỉnh thoảng tôi thấy chồng cho em gái tiền tiêu vặt, nghĩ cũng chẳng đáng bao nhiêu nên tôi không cấm cản, thậm chí thỉnh thoảng em đến chơi, tôi còn rủ đi mua sắm và mua cho em vài cái áo cái quần.
Cách đây nửa năm, vợ chồng tôi về quê nội ăn cưới anh họ của chồng, buổi tối tôi ngủ lại nhà chồng thì được sắp xếp nằm cùng giường với em chồng. Hai chị em tâm sự, trong lúc nói về nghề nghiệp, em chồng cao hứng bảo mỗi tháng lương của em là 200 triệu, chưa kể "hoa màu", tổng thu nhập một năm cũng phải gần 3 tỷ.
Tôi nghe xong thì không tin, cho là em chồng đang "chém gió", vì nếu có nhiều tiền thế thì em đã phải mặc toàn hàng hiệu rồi, đâu giản dị như hiện tại.
Nhưng vì em chồng nói hăng say quá nên tôi cũng gật gù cho qua chứ không phản bác hay để bụng chuyện này.
Thế mà bất ngờ chưa, cuối tuần vừa rồi, em chồng đến nhà tôi chơi. Em lái một chiếc xe ô tô mới tinh, láng bóng, nhìn đẹp đến mức một người không am hiểu gì về xe cộ như tôi còn phải nhìn không chớp mắt. Nước sơn bóng đến mức tôi có thể soi gương được trên đó, thiết kế thì đẹp hơn những con xe mà tôi thường thấy trên đường rất nhiều. Hỏi ra tôi mới biết, đó là hãng Porsche.
Chồng tôi cười hỏi em mới tậu chiếc xe này à? Chắc cũng phải hơn 4 tỷ nhỉ? Em chồng cười không đáp, nhưng nhìn vẻ mặt của em thì tôi nghĩ giá của chiếc xe còn cao hơn thế. Em bảo mới đăng ký xong nên mang đến cho anh trai lái thử.
Tôi nhìn chồng run run cầm vô lăng mà lo lắng, chỉ sợ anh va quệt vào đâu thì lại tốn tiền đền.
Khi em chồng ra về, tôi hỏi có thật em ấy mua chiếc xe đó không? Chồng tôi trả lời: "Cái My nó giỏi mà, nó đang làm cho tập đoàn quốc tế, đi nước ngoài như cơm bữa, thu nhập cao lắm, mua xe này trong tầm tay".
Tôi choáng váng vô cùng, nhưng tôi hơi thắc mắc, có tiền sao em ấy không mua nhà mà lại mua xe. Chồng tôi gạt đi, bảo người trẻ bây giờ có tiền thì thích hưởng thụ, em ấy vẫn ở với bố mẹ thì cần gì mua nhà sớm, mua xe đi cho sướng đã, sau lại góp 2-3 năm là mua được nhà ngay.
Tôi phải công nhận mình hạn hẹp, càng khâm phục những người trẻ tuổi như em chồng, dám nghĩ dám làm và thành công sớm. Từ giờ, tôi không còn dám xem nhẹ bất kỳ ai nữa, đặc biệt là những người trẻ tuổi!