Hy Lạp cổ đại
Ở Hy Lạp cổ đại, mại dâm khá phổ biến và công khai. Nó được coi là một nghề, phát triển ở mức cực thịnh. Tại Athens, nhà lập pháp huyền thoại Solon được coi là người đầu tiên lập ra nhà thổ hợp pháp và có đặt mức thuế rõ ràng. Mại dâm ở Hy Lạp có ở cả 2 giới, họ đều có thể phục vụ nhu cầu tình dục cho một đối tượng là nam giới.
Trong thời Thượng cổ Hy Lạp, "hetaera" là từ chỉ những gái mại dâm hạng sang, được phân biệt rõ với phụ nữ mại dâm độc lập (porna). Porna hầu hết là nữ nô lệ được trả tự do, lang thang kiếm sống và làm công việc mại dâm để kiếm tiền.
Ngoài việc duy trì mối quan hệ với khách cũ, họ sử dụng đủ chiêu trò để tìm khách hàng tiềm năng. Dưới đế dép của họ được khắc nổi chữ ΑΚΟΛΟΥΘΙ AKOLOUTHI (Hãy theo tôi). Vì vậy, bất cứ nơi nào họ đi qua cũng sẽ để lại dòng chữ này trên mặt đất, đó chính là ám hiệu của những porna. Khách hàng sẽ trả họ 108 drachma (khoảng 100.000 VNĐ) cho mỗi lần tìm đến.
Trái ngược với porna, hetaera (vốn được so sánh với geisha) được đào tạo bài bản và không phải chịu cảnh “ăn lương theo sản phẩm”. Họ có học thức, được đào tạo về âm nhạc và khiêu vũ, được phép có mặt trong lúc đàn ông họp mặt, bàn chuyện chính trị (khác hẳn với vợ).
Người phụ nữ này có địa vị cao trong xã hội, có nô lệ phục vụ, được ở ngôi nhà lớn, ăn mặc đẹp và trang điểm cầu kỳ. Phí để trả cho hetaera cũng vô cùng đắt đỏ, mỗi hetaera có thể kiếm 20 - 60 Minas/ngày ( khoảng 2 triệu - 6 triệu VNĐ).
Phụ nữ hành nghề mại dâm không phân biệt độ tuổi nhưng những người bán dâm nam lại bị hạn chế. Họ phải là những người trẻ vì đến tuổi trung niên, sẽ không còn ai “có khách”.
Nữ thần Aphrodite là vị thần biểu tượng cho tình yêu, tình dục, sự khoái lạc. Năm 464 TCN, Xenophon - một người đẹp có tiếng đã mang 100 cô gái trẻ đến hầu hạ trong cung điện thờ Aphrodite như một sự tạ ơn.
La Mã cổ đại
Trong Đế chế La Mã, những người thuộc “mại dâm giáo” đều là nô lệ. Mại dâm là một ngành kinh doanh lớn bởi lúc này đã có những quan niệm phóng khoáng về tình dục. Kỹ nữ hành nghề một cách công khai, nhà thổ lập ra được nhà nước thừa nhận. Những người đàn ông có địa vị cao cũng tự do “vui chơi” mà không phải lo sợ bị đánh giá về nhân phẩm và đạo đức.
Kỹ nữ rẻ tiền nhất (phần lớn là nô lệ được phóng thích và con của họ) chỉ có giá phục vụ tương đương một chiếc bánh mì. Họ hoàn toàn không có địa vị xã hội và bị tước đoạt quyền công dân theo luật La Mã.
Dù cả nam lẫn nữ đều hành nghề mại dâm nhưng phụ nữ hành nghề này nhiều hơn cả. Một cô gái hành nghề mại dâm (puella) có thể vừa làm gái điếm vừa làm tú bà (lena). Diễn viên, ca sĩ… nếu thực hiện bán dâm thì cũng là người hành nghề mại dâm.
Vào tầm giữa tháng 5, người ta còn tổ chức lễ hội có tên là “Lễ tình dục” nhằm tế thần tình yêu Venus (giống nữ thần Aphrodite của Hy Lạp cổ đại). Tại lễ hội, khoảng 200 kỹ nữ để ngực trần và mặc một chiếc váy voan mỏng, cùng dùng dây thừng để kéo đổ một bó hoa rất to được làm từ vải. Điều đặc biệt nhất là trên bông hoa này có đặt một mô hình... dương vật đàn ông.
Mại dâm ở Việt Nam là bất hợp pháp. Theo Điều 18 Nghị định số 178/2004/NĐ-CP, người có hành vi bán dâm sẽ bị phạt cảnh cáo hoặc phạt tiền từ 100.000 đến 300.000 VNĐ; trường hợp bán dâm có tính chất đồi trụy, mức phạt tiền từ 500.000 đến 1 triệu VNĐ.