Năm nay tôi 34 tuổi, cái tuổi mà ở quê được coi là bị ế hay hàng tồn kho. Ở thành phố, tôi có nhiều cơ hội tìm bạn trai , vậy mà suốt 2 năm nay đi tìm kiếm, tôi không thể chọn được ai ưng ý.
Tôi luôn có cảm giác bất an, nghi ngờ về những người đàn ông đến tán tỉnh tôi. Dường như họ chỉ để ý đến túi tiền của tôi thì đúng hơn. Tôi không thể tìm thấy được người đàn ông chững chặc chín chắn hơn mình để làm chỗ dựa sau này.
Trong 1 lần ngồi nói chuyện với cô bạn thân, tôi than thở về chuyện không thể tìm được bạn trai phù hợp. Cô bạn bảo tôi giảm bớt tiêu chuẩn xuống thì tìm được ngay. Cô ấy nói tôi là 1 giám đốc nhiều tiền nhưng tuổi tác và cá tính mạnh là vật cản lớn trong đường tình duyên.
Cô bạn khuyên tôi nên tìm 1 anh chàng sống đạo đức, có công ăn việc làm và ngoại hình đẹp là đủ, đừng yêu cầu họ phải thành đạt hay kiếm được nhiều tiền hơn. Nghe lời khuyên của bạn, cuối cùng tôi cũng tìm cho mình được 1 mối tốt.
Trong 1 lần đi công tác ở dưới cơ sở sản xuất, do đường nhỏ nên chúng tôi phải chuyển sang đi xe máy. Do đường trơn, xe máy chở tôi bị trượt. Lúc xảy ra vụ tai nạn, anh tài xế đã lấy cơ thể che chắn cho tôi. Nhờ đó mà tôi chỉ bị xước sát nhẹ, còn anh ấy bị gãy chân, phải ngồi xe lăn một thời gian.
Từ sau vụ tai nạn đó, tôi có cảm tình với anh tài xế tên Trường. Dù công việc của tôi rất bận rộn nhưng tối nào tôi cũng qua đưa đồ ăn và đẩy anh ấy đi dạo. Tiếp xúc nhiều, tôi nhận thấy anh là người chín chắn, cách nói chuyện cuốn hút và giàu lòng vị tha.
Hiện tại Trường đã đi làm trở lại và tôi vẫn tìm cớ để được gặp anh ấy. Tôi cho rằng anh cũng có cảm tình với tôi nhưng vì thân phận thấp hơn nên không dám tỏ tình. Vì thế, tôi quyết định chủ động nói lời yêu trước.
Nào ngờ, Trường nói là tôi tài giỏi quá, anh không dám với tới. Anh ấy sợ 2 đứa về sống với nhau không hợp, bởi "cặp đũa lệch", trước sau cũng gặp sóng gió, chẳng được bình yên cả đời.
Khó khăn lắm tôi mới tìm được người ưng ý, thế mà lại bị từ chối phũ phàng. Nhưng tôi có cảm giác rất vui bởi đã tìm đúng đối tượng để yêu, tôi không biết làm cách nào để anh ấy bớt tự ti vì sự chênh lệch này đây?