Em hút hồn tôi ngay khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau trong cuộc hội thảo giữa các công ty liên quan đến một dự án của ngành xây dựng. Em nhỏ nhắn, xinh đẹp, nụ cười thân thiện với má lúm đồng tiền khiến tôi không sao rời mắt khỏi em. Để rồi tôi mạnh dạn gạt bỏ ngại ngùng tìm mọi cách làm quen với em.
Lấy cớ cần trao đổi để hiểu rõ một vài ý kiến trong bài phát biểu của em, tôi đã có trong tay số điện thoại của người đẹp. Sau cuộc hội thảo tôi và em trở nên gần gũi, thân mật hơn, bởi nơi làm việc của tôi không xa công ty của em bao nhiêu. Vì vậy, khi tan sở tôi thường được em ưu ái nhận lời hẹn khi đi ăn, khi đi dạo đâu đó trong thành phố.
2 năm đủ để tôi và em từ cảm tình đi đến quyết định gắn bó cùng nhau dưới một mái nhà. Căn hộ chung cư rộng rãi đầy đủ tiện nghi là quà mừng cưới của bố mẹ đôi bên dành cho vợ chồng tôi. Chúng tôi thật vui khi hàng xóm sát vách là một người đàn ông lịch lãm, làm việc cho doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài.
Ông lớn hơn tôi 15 tuổi nên vợ chồng tôi kính trọng gọi ông bằng chú. Ngày hôm chúng tôi chuyển đến nhà mới ông chủ động sang hỏi han, trò chuyện rất vui vẻ. Ông lởi xởi bảo chúng tôi gọi ông là anh cho thân tình, ông còn tâm sự do đặc thù công việc hay ra nước ngoài dài ngày nên ông chưa muốn lập gia đình, sợ làm khổ một nửa kia của mình, khiến tôi và vợ tôi quý mến, thêm cảm phục lòng nhân ái của ông.
Thực ra trong mối quan hệ “bán anh em xa, mua láng giềng gần” vợ chồng tôi coi như trời cho chúng tôi nhân duyên có được người anh thân thiết, chí tình…Không có chuyến công tác nước ngoài nào trở về mà anh hàng xóm quên quà cho vợ chồng tôi. Phần tôi khi chiếc áo sơ mi hợp mốt, lúc chai rượu ngoại đắt tiền để có dịp anh em nâng chén.
Còn vợ tôi reo vui, sung sướng vì nhận từ anh đôi giày hàng hiệu mà không hiểu sao lại vừa khít chân em như được đo từ trước. Không chỉ có thế, còn váy, áo, mỹ phẩm cao cấp mà theo lời em thì gộp lương cả năm của hai vợ chồng không chắc sẽ sắm được.
Cách đây hơn một tháng, anh hàng xóm vui vẻ thông báo doanh nghiệp nơi anh làm việc cần tuyển nhân viên thông thạo ngoại ngữ trong lĩnh vực xây dựng để chuẩn bị triển khai dự án đầu tư nhà hàng, khách sạn, khu du lịch và theo anh chỉ có vợ tôi mới xứng đáng nhận vị trí này.
Khỏi phải nói, vợ tôi ngất ngây sung sướng đến thế nào khi anh hàng xóm tốt bụng hứa sẽ giúp đỡ tận tình để vợ tôi được toại nguyện.Tràn trề hy vọng tôi không hề thắc mắc khi 2,3 ngày vợ lại bảo vắng nhà để cùng anh hàng xóm đến công ty nộp đơn chờ phỏng vấn...
Mỗi lần có hẹn là vợ tôi lại mặt mày hớn hở, váy áo xúng xính, trang điểm bắt mắt, nước hoa thơm phức nhí nhảnh cùng anh hàng xóm gọi taxi đi liền. Chưa thấy vợ trở thành nhân viên của công ty có vốn đầu tư nước ngoài để chúng tôi nở mày, nở mặt, để vợ chồng có cơ hội tích lũy kinh tế cho kế hoạch sinh con hoàn thiện tổ ấm trong tương lai, thì tôi đã nghẹn đắng khi nhìn cảnh anh hàng xóm ga lăng dìu vợ tôi từ trên xe taxi xuống sảnh của khách sạn chuẩn bị nhận phòng, lúc tôi chờ đèn đỏ ở chốt giao thông gần ngay cửa khách sạn đó…