Nghiên cứu sinh giỏi giang nhưng lại chỉ cầm mức lương chưa đến 10 triệu: "Tôi cho phép bản thân không hoàn hảo"

Như Nguyễn |

Cho phép mình không hoàn hảo, không phải cho phép bản thân sống một cuộc sống tạm bợ, thế nào cũng được, mà là cho phép bản thân trưởng thành chậm hơn một chút, cho phép bản thân tự đi con đường của mình, cho phép bản thân bớt đi một phần lo lắng, nhiều hơn một phần vui vẻ.

Một người bạn hai ngày trước có gọi điện ca thán với tôi về việc khó tìm việc làm, cứ buôn cứ buôn rồi cậu ấy kể chuyện của một cô bạn hàng xóm ở quê.

Hàng xóm nhà cậu ấy có một cô bạn học nghiên cứu sinh, từ nhỏ, cô bạn ấy đã là niềm tự hào và hi vọng của cả gia đình, khi còn đi học, hầu như năm nào khai giảng xong cũng cầm một đống giải thưởng về nhà.

Cậu bạn cũng từng mượn nhiều sách vở của cô bạn kia, phát hiện ra trong sách vở dày đặc những ghi chép và đánh dấu, nhìn qua là biết cô bạn ấy chăm chỉ học hành tới đâu.

Ngay cả khi nghỉ hè, trong lúc người khác ra ngoài vui chơi, không thì ở nhà cày phim, chỉ có cô bạn ấy, trăm ngày như một, ngày nào cũng dậy sớm chạy bộ, rồi học hành tới khuya, dù là chuyện nhỏ nhất cũng luôn cố gắng làm cho tốt nhất.

Sau này, không phụ kì vọng của mọi người, cô bạn thi được vào một trường đại học có tiếng, sau khi tốt nghiệp lại thi được lên nghiên cứu sinh, học nghiên cứu sinh xong lại được nhận vào một doanh nghiệp nước ngoài. 

Cuộc sống thành đạt của cô ấy khiến bạn bè rất ngưỡng mộ, nhưng 3 năm sau, cô ấy lại xin nghỉ việc và quay về nhà.

Trong khi mọi người nghĩ cô ấy đang làm việc cho một công ty lớn nào đó thì cô ấy lại lựa chọn làm nhân viên thu ngân với mức lương không quá 10 triệu.

Một thạc sỹ, nhưng lại chỉ làm công việc có mức lương chưa đến 10 triệu đồng, quyết định như vậy, quả thực khiến mọi người cảm thấy khó hiểu, nhiều bạn bè còn đồn đoán rằng có phải gặp chuyện gì trong tình cảm mà cô ấy lại tự buông bỏ mình như vậy không.

Năm đó về nhà ăn Tết, cậu bạn vừa hay gặp lại cô bạn ấy. 

Cậu bạn rất bất ngờ về thay đổi của cô bạn năm nào, một người vốn suốt ngày cau mày nghiêm túc nhưng giờ trong rất rạng rỡ, có hồn; một người ngày trước rất yên tĩnh, ít nói, giờ nói chuyện rất hào sảng, tự nhiên; hay thậm chí ngày xưa hay trang điểm già dặn chín chắn, giờ đã đổi sang kiểu thiếu nữ, nhẹ nhàng, sức sống.

Nghiên cứu sinh giỏi giang nhưng lại chỉ cầm mức lương chưa đến 10 triệu: Tôi cho phép bản thân không hoàn hảo - Ảnh 1.

Hai người nói chuyện rất lâu, chia sẻ của cô bạn ấy khiến cậu bạn tôi rất ấn tượng.

"Một thạc sỹ như tớ lại lựa chọn công việc với mức lương chưa đến 10 triệu, nghĩ lại cũng thấy mình hơi không cầu tiến, nhưng khoảng thời gian này tớ thật sự rất vui. 

Ngày xưa, tớ làm bất kì chuyện gì cũng rất cầu toàn, không cho phép mình phạm sai lầm, không cho phép mình không ưu tú, muốn mình phải hơn mọi người xung quanh."

"Sau này, đúng là tớ có hơn người rồi, nhưng tớ phát hiện ra mình không hề vui vẻ, tớ khủng hoảng, mơ hồ, lo âu, bất an, sự cầu toàn của tớ nó đã đi tới mức cố chấp, bảo thủ, nhưng tớ vẫn theo kế hoạch, làm những điều mà tớ nghĩ là mình cần làm."

"Cho tới một hôm, khi đi qua một cửa hàng tiện lợi, bỗng nhiên nảy ra ý định muốn làm một nhân viên thu ngân. 

Còn nhớ lúc nhỏ, khi các cậu đi chơi chạy qua nhà tớ, thực ra tớ cũng muốn chạy xuống chơi cùng lắm, nhưng tớ đã kìm nén được. 

Sau này, tớ tự suy ngẫm rất lâu, có lẽ tớ có thể không cần giỏi hơn người, có lẽ tớ cũng không cần phải trở thành một người hoàn hảo, và sau này nữa thì tớ của hiện tại đã xuất hiện."

Nghe xong câu chuyện, cậu bạn hỏi tiếp: "Nhưng sau này cậu định cứ mãi làm một nhân viên thu ngân ư?"

Cô bạn gật đầu, sau đó lại lắc đầu, và nói rằng sau này mình muốn mở một chuỗi các cửa hàng tiện lợi.

Sau khi kể cho tôi nghe xong câu chuyện, cậu bạn cảm thán: "Học hành bao nhiêu năm như vậy quả nhiên là không vô ích, dù có là một nhân viên thu ngân thì tầng tư duy cũng hơn người!"

Suy tư một lúc, cậu ấy bồi thêm một câu: "Nhưng mà cũng quả thực không ngờ là có một ngày, cô bạn ấy lại cho phép mình không hoàn hảo!"

Một thạc sỹ lương hàng chục triệu và một thạc sỹ thu nhập chỉ không quá 10 triệu, có thể so sánh ư? 

Nếu so sánh về tiền lương thì có thể, nhưng nếu so sánh về giá trị, vậy thì khó nói, mỗi một vị trí công việc trông có vẻ bình thường đều có cơ hội để tạo ra những giá trị cực kì to lớn.

Tôi có một người bạn đại học tên H., sau khi tốt nghiệp, cậu ấy đi làm một shipper. Còn nhớ khi cậu ấy đăng lên trang cá nhân, rất nhiều người bình luận nói như vậy không đáng, khuyên cậu ấy suy nghĩ kĩ hơn, tìm công việc "thể diện" hơn.

Nghĩ mà xem, vất vả học hành bao nhiêu năm, cuối cùng lại ra làm công việc mà ai cũng có thể làm, ai nhìn vào mà chẳng cảm thấy tiếc.

Sau đó, cậu ấy trả lời một thể cho tất cả những người quan tâm mình rằng bản thân rất thích công việc này, dù hơi vất vả một chút, nhưng mỗi ngày đều sống rất trọn vẹn.

Vài năm trôi qua, thông qua mạng xã hội, tôi cũng xem như chứng kiến được sự trưởng thành của cậu ấy. 

Từ một thanh niên chạy xe máy ship hàng từ sáng tới tối, hiện tại, cậu ấy đã có cửa hàng của riêng mình, vẫn bận rộn từ sáng tới tối mỗi ngày, nhưng mỗi một bài đăng trên mạng xã hội đều rất vui vẻ, tích cực, khiến những người bạn còn đang vật lộn với cuộc sống nơi đô thị cảm thấy ngưỡng mộ vô cùng.

Nghiên cứu sinh giỏi giang nhưng lại chỉ cầm mức lương chưa đến 10 triệu: Tôi cho phép bản thân không hoàn hảo - Ảnh 2.

Cuộc đời của người khác, chúng ta không thể đưa ra quá nhiều đánh giá, là vui hay là buồn, cái dư vị ở bên trong chỉ có bản thân mới tự nếm được.

Trên thực tế, thế gian này, không ai là hoàn hảo cả, ngay cả những người rất thành công, họ cũng chỉ có thể làm tốt nhất trong lĩnh vực sở trường của mình.

Cho phép mình không hoàn hảo, không phải cho phép bản thân sống một cuộc sống tạm bợ, thế nào cũng được, mà là cho phép bản thân trưởng thành chậm hơn một chút, cho phép bản thân tự đi con đường của mình, cho phép bản thân bớt đi một phần lo lắng, nhiều hơn một phần vui vẻ.

Khi mà các bài học về các tấm gương về thành công đang nở rộ như hiện nay, theo đuổi sự hoàn hảo gần như đã trở thành một tiêu chuẩn mà mỗi người đều hướng tới, chúng ta không cho phép mình không hoàn hảo, không cho phép mình phạm sai lầm, không cho phép mình không bằng người khác, thậm chí không cho phép trong não xuất hiện những suy nghĩ "tầm thường".

Nhưng cuộc sống thì vẫn là cuộc sống, những chuyện không như ý vẫn nhiều tới mức chúng ta không thể kể xiết, nước đầy ắt sẽ tràn, trăng tròn rồi sẽ lại khuyết, ép mình chặt quá, kết quả thường sẽ hoàn toàn ngược lại.

Khó lắm mới được sống một lần, hãy giữ lại cho cuộc đời chút khoảng trống, cho bản thân cơ hội để phạm sai lầm, thản nhiên tiếp nhận sự không hoàn hảo của bản thân, thản nhiên đối mặt với những thất bại, cuộc đời như vậy mới thu hoạch lại được nhiều niềm vui và hạnh phúc.

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại