Sống với nhau 3 năm nay, nói ra sợ nhiều người không tin nhưng tôi không hề giữ lương của chồng mình. Trước khi cưới, chị gái đã liên tục khuyên tôi phải nắm hết tài chính thì mới quản được chồng; rồi thì đàn ông có nhiều tiền trong người, trước sau gì cũng hư hỏng, không bài bạc thì gái gú... Chị nói tôi phải tìm cách thu hết và hàng tháng phát cho chồng vài trăm nghìn đến 1 triệu là đủ rồi. Nhưng tôi ngẫm đi ngẫm lại, nhìn nhận cuộc hôn nhân của chị và thấy giữ tiền của chồng không hẳn là biện pháp đúng đắn.
Chị tôi thu vén hết tiền bạc thì anh rể tôi cũng có cách giấu tiền vợ, lập quỹ đen. Mấy lần chị phát hiện ra, khóc lóc bù lu bù loa mà anh rể có thay đổi đâu. Anh ấy còn nói chán vợ vì quản lý quá chặt, đưa tiền thì dễ mà rút ra thì khó, phải có lý do chính đáng và số tiền không được quá 1 triệu đồng. Thậm chí có đợt, anh ấy còn đòi ly hôn vợ để giành lại quyền lợi của mình.
Vậy nên tháng lương đầu tiên chồng đưa tôi giữ, tôi đã từ chối. Anh ngạc nhiên hỏi tại sao? Tôi chỉ vào cái hộp trên đầu tủ, bảo anh nhận lương thì bỏ vào đó 3 triệu tiền chi tiêu gia đình; phần còn lại, anh cứ giữ lấy, thích tiêu gì thì tiêu, miễn đừng hư hỏng là được. Nói vậy nhưng có tháng, chồng tôi bỏ 5-6 triệu là chuyện thường tình. Tiền dư ra, chúng tôi lại bỏ heo đất.
3 năm nay, chúng tôi vẫn sống như thế dù ai cũng bảo tôi dại. Họ nói tôi quá tin tưởng chồng, anh làm lương mỗi tháng hơn 12 triệu chứ đâu có ít, lẽ ra tôi phải cầm 10 triệu, để chồng giữ 2 triệu thôi. Tôi lại thấy bình thường vì chồng vẫn công khai tiền thưởng, lương với tôi chứ không giấu giếm. Mỗi khi về nhà ngoại, anh lại mua quà cáp, biếu tiền cho ông bà khá nhiều. Bố mẹ tôi đau bệnh, anh đưa đi khám, đóng tiền viện phí, thuốc men mà chưa một lời kêu ca. Ngày lễ, sinh nhật tôi, ngày tôi sinh bé Cún, chồng đều tặng quà, hoa hoành tráng khiến ai cũng thèm thuồng và ngưỡng mộ. Rồi tiền sữa, bỉm, chích ngừa,... của con cũng do chồng tôi bỏ tiền ra hết. Đấy, nếu như giữ hết lương chồng thì liệu có được cuộc sống sung sướng, thoải mái như vậy không?
Tối qua, tôi còn nghe anh khen vợ với mấy người hàng xóm. Anh nói tôi tâm lý, tư tưởng tiến bộ nên cuộc sống vợ chồng rất thoải mái, chẳng có gì tù túng, ngột ngạt cả. Tôi cười tít mắt, tự thấy việc mình không giữ lương chồng quả là đúng đắn.