Bị cáo còn bị phạt 2 năm tù về tội "Tàng trữ, sử dụng trái phép vũ khí quân dụng". Tổng hợp hình phạt chung bị cáo phải chịu là 15 năm tù.
Bị cáo Lê Hoàng Vân bị tòa phạt 2 năm tù về tội "Che giấu tội phạm" theo khoản 1 Điều 313 BLHS.
Theo hồ sơ, do nghi ngờ anh L. đã rủ người khác chém mình trước đó nên nửa đêm ngày 28-1-2017, sau khi đã uống rượu, Tài đến quán cà phê thuộc phường Hiệp Ninh, huyện Hoà Thành, tỉnh Tây Ninh, tìm anh L. Tài mang theo khẩu súng K54 của người bạn Campuchia cho.
Khi đến quán Tài gặp anh L. và hỏi anh L. vì sao cho người chém Tài. Anh L. nói không có, khi anh L. quay lại định đi vào quán thì Tài rút súng ra bắn anh L. một phát vào mông và một phát tiếp theo nhưng không trúng, hậu quả anh L. bị thương tích 18%.
Sau đó, Tài gọi điện nhờ bị cáo Vân chở đi trốn, Vân đưa Tài tới Bến xe An Sương, TP.HCM để Tài bắt xe đi Bình Phước. Đến tháng 4-2017, Vân còn nhờ vợ chuyển cho Tài mượn 5 triệu để tiêu xài trong thời gian lẫn trốn.
Tại phiên toà phúc thẩm, bị cáo Vân xin giảm nhẹ hình phạt vì cho rằng theo quy định của BLHS 2015 tội "Che giấu tội phạm" có khung hình phạt nhẹ hơn BLHS 1999.
Riêng bị cáo Tài xin giảm nhẹ hình phạt vì cho rằng chỉ bắn 1 phát chứ không phải 2 phát như bản án sơ thẩm đã tuyên.
Bị cáo Tài cho rằng khi bắn 1 phát vào mông anh L. bị cáo kéo nòng súng bị kẹt nên giật mạnh khiến viên đạn rơi ra chứ không bắn phát thứ 2.
Luật sư (LS) bào chữa cho Tài chỉ xin HĐXX xem xét việc toà án tỉnh Tây Ninh áp dụng tình tiết cố tình thực hiện tội phạm đến cùng là không đúng.
Lý do là bị cáo Tài không cố ý giết bị hại tới cùng vì chỉ bắn 1 phát chứ không phải 2 phát.
Mặt khác, theo LS, cơ quan điều tra không thu giữ được khẩu súng trong khi kết luận giám định của Phân viện khoa học Hình sự cũng chỉ nêu 2 vỏ đạn sử dụng cho một số loại súng K54, K50, K43, K51... chứ không kết luận cả 2 vỏ đạn đều được bắn ra từ 1 khẩu súng.
Tranh luận với LS, đại diện VKS cho rằng bị cáo Tài đã xác định trong súng có 5 viên đạn, sau khi sự việc xảy ra còn 3 viên.
Theo VKS, viên thứ nhất bắn trúng bị hại còn viên thứ 2 bắn nhưng do viên đạn không đảm bảo nên không nổ là ngoài ý muốn của bị cáo. Từ không gian, vị trí, biên bản thu giữ vật chứng đều phù hợp với tình tiết của vụ án nên VKS đề nghị bác kháng cáo của bị cáo tài.
Riêng đề nghị của bị cáo Vân là hợp lý nên VKS đề nghị HĐXX xem xét giảm nhẹ cho bị cáo Vân, tuyên phạt từ 15 tháng đến 18 tháng tù.
HĐXX nhận định lời khai của bị cáo Tài tại cơ quan công an đã thừa nhận bắn 2 phát vào người bị hại, tuy bị cáo cho rằng mình bị ép cung mới khai như vậy nhưng không đưa ra được chứng cứ bị ép cung.
Mặt khác theo HĐXX, tại phiên toà bị cáo cũng không đưa ra được chứng cứ chứng minh mình chỉ bắn 1 phát, ngoài ra bị cáo Tài xin giảm nhẹ hình phạt nhưng không đưa ra được tình tiết mới để xem xét giảm nhẹ cho bị cáo.
Riêng đối với bị cáo Vân, HĐXX nhận định tuyên phạt bị cáo Vân 2 năm tù là phù hợp. Tại toà bị cáo Vân cũng không đưa ra được tình tiết giảm nhẹ mới.
Từ, HĐXX đã bác kháng cáo, giữ nguyên bản án của TAND tỉnh Tây Ninh như trên.