Hay hơn thế, bạn có dũng cảm để thực hiện một ước mơ sâu thẳm nào đó của bản thân mình khi ở cái tuổi gần đất ra trời? Cụ Rose đã bắt đầu học đại học ở cái tuổi 87 như thế nào?
“Ước mơ không phải là cái sẵn có, cũng chẳng phải là cái không thể có. Ước mơ chính là những con đường chưa định hình nhưng rồi con người sẽ hướng tới và vượt qua.”
Có một sinh viên 87 tuổi trong lớp học
Ngày đầu tiên của năm học, vị giáo sư môn hóa của lớp tôi tự giới thiệu mình với sinh viên trong lớp rồi dành thì giờ cho chúng tôi làm quen với nhau.
Đương lúc tôi đứng dậy nhìn xung quanh thì nhận thấy một bàn tay dịu dàng đặt lên vai mình. Tôi xoay người lại và nhận ra đó là bà cụ có vóc dáng nhỏ bé, làn da nhăn nheo, tươi cười nhìn tôi với nụ cười làm sáng cả gương mặt bà.
Bà nói: "Xin chào, anh bạn tuấn tú. Tôi tên là Rose. Tôi 87 tuổi. Tôi có thể ôm anh bạn được chứ?"
Tôi cười và vui vẻ trả lời:Dĩ nhiên là được, thưa bà! – và bà đã ôm tôi thật chặt.
Tại sao bà lại vào đại học ở độ tuổi hồn nhiên và trẻ trung như thế này? – Tôi hỏi đùa.
Bà mỉm cười:
"Tôi đến đây để tìm một người đàn ông nổi tiếng, có tâm hồn để yêu và sẽ bên nhau, có một vài đứa con, và sau đó về hưu rồi đi du lịch vòng quanh thế giới".
"Bà nói nghiêm túc chứ?" – tôi hỏi. Tôi tò mò muốn biết điều gì đã thúc đẩy bà muốn thử thách như thế ở độ tuổi của bà.
Tôi luôn mơ ước được vào một trường đại học và bây giờ tôi đang thực hiện giấc mơ đó! – bà nói với tôi.
Tôi và bà đã trở thành những người bạn thân thiết những tháng ngày sau đó, chúng tôi nói chuyện với nhau không dứt. Tôi hoàn toàn bị cuốn hút bởi bà khi nghe bà chia sẻ những trải nghiệm và những kinh nghiệm trong cuộc đời bà. Nó thật đẹp đẽ và ý nghĩa.
Không bao giờ là quá muộn để học tập. Ảnh: Cbsnews
Nhưng không chỉ có tôi bị cuốn hút, mà vẻ đẹp của một bà cụ dám thực hiện ước mơ của mình ở cái tuổi 87 còn cuốn hút bao người khác.
Bà trẻ trung, bà cởi mở và bà dễ dàng làm quen, hòa đồng với tất cả mọi người, để rồi chẳng bao lâu, bà đã trở thành “gương mặt thân quen” của gần như hết thảy sinh viên trong trường.
Bà truyền cảm hứng cho lớp người trẻ hãy thực hiện điều mình muốn, sống hết mình cho những giấc mơ cháy bỏng của tuổi trẻ.
Bài phát biểu đáng nhớ của một sinh viên 87 tuổi
Vào cuối khóa học, chúng tôi trân trọng mời Rose đến nói chuyện trong một buổi tiệc chiêu đãi. Sau phút bối rối, đứng trên bục giảng, Rose nhẹ nhàng phát biểu, những lời bà chia sẻ tự nhiên, không sắp xếp, nó là những trải nghiệm rút ra từ những năm tháng bà đã sống:
“Chúng ta ngừng vui chơi bởi vì chúng ta đã già; nhưng thật ra chúng ta già bởi vì chúng ta không vui chơi nữa. Chỉ có 5 bí quyết để giữ mình trẻ mãi, hạnh phúc và đạt được thành công…
5 bí quyết để sống một cuộc đời đáng sống của bà Rose
Cuộc đời đáng nhớ của sinh viên 87 tuổi. Ảnh minh họa
Thứ nhất, các bạn hãy vui cười lên và tìm kiếm sự hài hước trong cuộc sống hàng ngày.
Thứ hai, các bạn hãy xem mội ngày là một ngày mới với những điều mới mẻ. Ai sống bằng quá khứ, định kiến của ngày hôm qua sẽ không có cơ hội tin và hiểu con người. Các bạn hãy trải lòng với những người có thể chia sẻ được.
Hãy kiên trì, tin vào tâm hồn con người và đừng nhìn vào một lỗi lầm nào đó để phá bỏ tất cả những điều tốt đẹp đã có trước đó và những điều tốt đẹp sẽ đến trong tương lai. Các bạn đừng ngại mạo hiểm để thay đổi cuộc sống.
Thứ ba, các bạn phải có một mơ ước, một khát vọng. Khi các bạn đánh mất những mơ ước đó, các bạn sẽ chết. Đã có quá nhiều người trong chúng ta chết theo kiểu ấy và họ thậm chí cũng không biết đến điều đó!
Thứ tư, có sự khác biệt lớn giữa việc trở nên già hơn và trưởng thành. Nếu bạn 19 tuổi và nằm trên giường suốt một năm trời mà không làm được điều gì hữu ích, bạn sẽ thành 20 tuổi.
Nếu tôi 87 tuổi và cứ mãi nằm trên giường suốt một năm và không làm bất cứ điều gì, tôi vãn sẽ trở thành một bà cụ 88 tuổi. Bất cứ người nào cũng phải lớn lên và già đi.
Nhưng điều đó không làm mất đi tài năng và khả năng của bạn. Vấn đề là trưởng thành bằng cách luôn tìm được cơ hội để thay đổi.
Thứ năm, đừng bao giờ tiếc nuối. Người trưởng thành thường không nuối tiếc về những gì mình đã làm mà sẽ nuối tiếc về những gì mình đã không làm. Chỉ những người sợ chết mới hay nuối tiếc.
Ảnh minh họa
Bà kết thúc bài thuyết trình của mình bằng cách mạnh dạn hát bài “Cánh Hoa Hồng”. Bà đã cùng chúng tôi hát bài đó và lời hát ấy hiện giờ đã trở nên quen thuộc với cuộc sống hàng ngày của chúng tôi.
Ra đi thanh thản sau khi hoàn tất ước mơ học đại học
Vào cuối năm, Rose đã hoàn tất văn bằng đại học mà đã bắt đầu nhiều năm trước đây. Một tuần sau khi tốt nghiệp, Rose đã ra đi một cách thanh thản trong giấc ngủ.
Hơn hai ngàn sinh viên của trường đã đến dự đám tang của bà bằng tất cả lòng kính trọng, mến thương đối với người phụ nữ tuyệt vời đã dùng cuộc đời mình làm tấm gương minh chứng rằng không bao giờ quá trễ để thực hiện tất cả những gì mà bạn có thể làm được trong đời.
Dám ước mơ và hết mình theo đuổi và hiện thực hóa ước mơ ấy luôn là một việc làm không bao giờ là quá muộn, cho dù bạn đang ở trong hoàn cảnh hay tuổi tác nào đi chăng nữa.