"Về thôi Vũ nhôm. Lưới trời lồng lộng"

Bùi Hải |

Vũ ạ, hẳn anh đã biết ông trùm khét tiếng Năm Cam, đã vãi cả ra quần khi bất ngờ bị tra tay vào còng.

Anh đã chạy trốn, nhưng chạy trốn và chạy thoát là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Có người thoát khỏi lưới pháp luật, không bao giờ bị tuyên án, nhưng làm sao thoát khỏi lưới nhân quả và bản án lương tâm.

Nếu anh tin vào luật nhân quả, hẳn biết rằng, đã gieo ra nhân thì sẽ gặt quả.

Một nhân vật thánh thiện, muốn giúp đời như Đường Tăng, muốn lấy kinh còn phải trải qua 81 kiếp nạn.

Huống hồ những người gây hại cho xã hội, một người góp phần khiến cho thành phố đáng sống nhất Việt Nam trở nên lộn xộn như anh, làm sao thoát sao được luật đời, luật trời mà chạy trốn?

Vũ ạ, kẻ trốn chạy tưởng có được chút tự do vì không phải ở tù, nhưng chính họ lại rơi vào một nhà tù thảm hại hơn.

Ít ra ngồi tù, thì vẫn còn gặp vợ con, bố mẹ, bạn bè, thậm chí được nhìn thấy chiến hữu cùng phạm tội. Ở tù, nhưng vẫn được ở giữa quê hương. Và quan trọng nhất, nếu không bị kết án mức cao nhất, thì vẫn còn có ngày về.

Về thôi Vũ nhôm. Lưới trời lồng lộng - Ảnh 1.

Ở tù, sau thời gian sốc ban đầu, chí ít người ta còn có thể ngủ ngon. Nhưng chui nhủi ở ngoài như anh, thì không thể. Từ ngày anh trốn, liệu có đêm nào tròn giấc?

Tôi đã gặp những kẻ trốn nã vì trọng tội. Những năm tháng ấy, sống ở ngoài còn vất vưởng hơn trong tù.

Nửa đêm những kẻ trốn chạy ấy giật mình thon thót vì một tiếng chó sủa đầu ngõ. Ban ngày chột dạ thảng thốt khi có một ánh nhìn khác lạ, có một người vô tình đi sau mình. Họ giật mình ngay cả trong những giấc mơ ám ảnh.

Dương Chí Dũng đâu kém anh mánh khóe và thế lực, nhưng cuối cùng đã phải quay về để nhận lấy quả. Ông trùm Năm Cam tác oai tác quái thế rồi cũng trở thành một nấm mộ lạnh lẽo, nói như kiểu Nam Cao, chả ai gọi cái mộ ấy là "ông trùm mộ" cả.

Khi bị tra tay vào còng, Năm Cam đã vãi ra quần. Xét cho cùng, bản án lớn nhất chính là đối diện với chính mình. Thét ra lửa với người khác nhưng Năm Cam đã run rẩy trước thẩm phán là bản lĩnh và lương tâm của ông ta.

Về đi Vũ nhôm. Về để đối diện và về để những kẻ chung thuyền (nếu có) cùng gánh trách nhiệm với anh. Những kẻ này, giống như lũ ruồi, chỉ bâu đến khi có mật mỡ hoặc khi thấy xác chết.

Thời mật mỡ của anh đã hết. Khi anh chạy trốn, có thể lũ ruồi sẽ coi anh không tồn tại để trút lên anh tất cả những thứ lẽ ra họ phải gánh chịu.

Anh đã từng là một thế lực. Người Đà Nẵng đã phải thốt lên sửng sốt: "Vũ nhôm là ai mà người ta gọi là mafia của Đà Nẵng". Nhưng anh đã chọn chạy trốn, thay vì đối diện với những gì mình gây ra.

Về đi Vũ nhôm.

Ngày xưa các cụ nói "Chạy trời cho khỏi nắng". Ngày nay, với khoa học hiện đại, người ta có thể đuổi mây, tạo mưa để chạy thoát ánh nắng mặt trời. Tội phạm có thể phẫu thuật thẩm mỹ để thay hình đổi dạng, xài nhiều hộ chiếu, chứng minh nhân dân giả để qua mặt an ninh, thậm chí biến mình thành một người chuyên đi làm việc thiện.

Nhưng Vũ ạ, khi đối diện với chính mình, với sự thanh thản của tâm hồn, những thứ mặt nạ ấy sẽ rơi sạch.

Chỉ có thứ duy nhất thoát được lưới trời, luật đời, luật nhân quả, đó chính là đừng làm điều gì sai trái, tội lỗi, chuốc lấy nghiệp xấu.

Về đi Vũ, kẻo khi buộc phải quay về bằng con đường khác, luật đời sẽ siết nặng thêm. Khi ấy, đường trở về cuộc sống bình thường sẽ kéo dài thăm thẳm…

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại