Các nhà khoa học tại công ty công nghệ sinh học Retrosense đã tiến hành nghiên cứu việc cấy ghép một protein nhạy sáng có tên Channelrhodopsin-2 từ một loại tảo Chlamydomonas reinhardtii vào mắt của những người mù lòa nhằm khôi phục thị lực của họ.
Tảo Chlamydomonas reinhardtii sẽ đưa ánh sáng đến với người khiếm thị?
Tảo chlamydomonas reinhardtii là một sinh vật đơn bào đơn giản, sinh trưởng ở nơi bẩn và môi trường nước.
Thực tế, sinh vật này không có khả năng "nhìn" nhưng những loài động vật cấp cao nhưng chúng có một "đốm mắt" nguyên thủy, cho phép chúng cảm nhận được nơi có ánh sáng mặt trời và di chuyển quanh ao hồ để chúng được ánh sáng rọi chiếu.
Sau đó, chúng có thể biến đổi ánh sáng mặt trời thành năng lượng thông qua quá trình quang hợp.
Hiện tại, các nhà nghiên cứu tại RetroSense đã tiến hành thử nghiệm quy trình tiêm Channelrhodopsin-2 vào mắt của bệnh nhân thông qua việc gắn bản sao gen của protein này lên một loại virus, khiến các tế bào trước đây không nhạy cảm ánh sáng trở thành các tế bào nhạy sáng, có khả năng khôi phục thị lực hạn chế.
Công nghệ này được biết đến với tên gọi "quang di truyền học" và đã được các nhà khoa học thần kinh sử dụng trong nhiều thập niên qua.
CEO của Retrosense, Sean Ainsworth, cho biết các giai đoạn thử nghiệm trên các loài động vật khác đã hoàn tất khi tất cả các đối tượng thí nghiệm như chuột, khỉ đã hồi phục được một phần thị lực sau điều trị.
Ngoài ra, ông Ainsworth cũng khẳng định nhóm nghiên cứu đang lên kế hoạch sử dụng quang di truyền học trên người lần đầu tiên.
Để phục vụ cuộc thí nghiệm lâm sàng kiểu này, họ đang tuyển lựa 15 bệnh nhân mắc chứng viêm võng mạc sắc tố (retinitis pigmentosa), một căn bệnh mắt dẫn tới việc suy giảm thị lực.
Các tế bào hình nón đóng vai trò quan trọng trong việc nhìn thấy ánh sáng.
Mặc dù được kỳ vọng rất nhiều nhưng phía Cục quản lý Thực phẩm và dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) cùng nhiều người khác đã đặt câu hỏi nếu thử nghiệm thành công thì channelrhodopsin-2 có thể khôi phục thị lực ở người tới mức độ nào.
Nguồn gốc của nghi vấn này là do protein của tảo được phát hiện kém nhạy sáng hơn các tế bào hình nón trong mắt người tới 1.000 lần.
Ngoài ra, võng mạc được dùng để tiếp nhận các tín hiệu từ nhiều tế bào hình que và hình nón trong mắt, trái ngược với các tín hiệu "ánh sáng thô", khác biệt từ channelrhodopsin-2.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì Retosense đã thực sự tạo ra một bước đột phát trong việc đưa ánh sáng trở lại với những bệnh nhân khiếm thị, tương lai ý học thế giới lại có thêm một niềm hi vọng mới.