Bạn bè Linh đi lấy chồng hết, cả nhà Linh sốt ruột vì cô con gái nổi tiếng đẹp người đẹp nết vẫn còn ế chổng trơ, không có đám nào ngó ngàng. Ngỡ tưởng con mình sẽ kiếm được đám ngon nào ngờ, chờ đợi đầu đã hai thứ tóc, sắp chỉ có một màu mà con gái vẫn còn “ngồi chờ cơm mẹ”. Ấy vậy mà trước đây Linh được đánh giá là người có triển vọng nhất trong làng. Trai trong vùng thậm chí cả những anh chàng giàu có, đại gia đến Nhung cũng đều không động tĩnh gì. Rồi người ta lại lũ lượt kéo nhau đi, bỏ lại Linh vì họ nghĩ rằng, có lẽ với tầm của họ vẫn chưa xứng với một cô giáo, một giảng viên đại học vừa xinh đẹp vừa nết na ấy.
Lâu ngày không yêu ai, Linh đã chai sạn với cảm xúc. Ngày ngày chỉ biết dắt xe đi làm, là một cô giáo gương mẫu, rồi tối đến lại thân một mình. Không chơi bời, không giao du, ai đến Linh cũng chỉ ra tiếp và chào hỏi qua loa rồi xin phép vào trong nhà nằm vì mệt. Bố mẹ cũng chẳng hiểu vì sao còn các anh trai làng thì nghĩ Linh có vấn đề, không thì cũng là vì coi thường họ. Ức chế, đến một lần rồi chẳng bao giờ họ quay lại lần hai.
Lâu ngày không yêu ai, Linh đã chai sạn với cảm xúc. Ngày ngày chỉ biết dắt xe đi làm, là một cô giáo gương mẫu, rồi tối đến lại thân một mình. (ảnh minh họa)
Cuộc sống cứ thế trôi đi theo những tháng ngày buồn tẻ. Không khí gia đình trầm uất, bố mẹ thì lo lắng cho cô con gái có tài có sắc mà hãm duyên. Ông bà lo làm lễ đi cầu khấn và xem bói khắp nơi để tìm lý do tại sao con gái không lấy được chồng. Điều ông bà nghi ngờ là do vấn đất cát, tổ tiên nên thành ra như thế. Sự mê tín công với nỗi lo lắng đã làm cho đôi vợ chồng ấy ngày càng già và hốc hác đi.
Còn Linh thì cứ hờ hững, dửng dưng với chuyện chồng con. Cô chẳng mảy may lo lắng. Bảo giá như Linh có chuyện gì, bảo giá như cô chờ đợi ai mà không có ý định lấy chồng thì đã đành. Đằng này…Linh cứ lủi thủi, vẫn sống vô tư như ngày còn trẻ. Cô lảng tránh mọi ánh nhìn của đàn ông và tìm mọi cách để thuyết phục bố mẹ từ từ đừng giục chỉ vì lý do duyên chưa đến. Nhưng trong lòng cô hiều, có lẽ chẳng có cái duyên nào nữa. Đến lúc lấy chồng, cô quay mặt đi mà gật thôi. Linh kệ mặc những ánh mắt tò mò của dân làng và mặc người đời cười chê cô là kẻ “kén cá chọn canh”.
Bà Linh, người ta thường gọi bà như thế bởi giờ đây bà không còn là cô gái hồn nhiên nữa và đã bước sang tuổi ngũ tuần. Nếu vào tuổi của Linh, bạn bè đã có con cháu cả thì bà vẫn một mình chăn đơn gối chiếc. Bố mẹ bà đã già cả, không còn thiết tha thì chuyện giục giã con gái nữa. Bao năm nay hai cụ đã quen cảnh sống bên con gái, được con gái chăm sóc nên dù trong lòng hơi buồn cho bà nhưng các cụ vẫn thấy đó là niềm vui và an ủi khi tuổi già.
Bây giờ chẳng còn ai hỏi bà Linh chuyện chồng con, chẳng còn ai ngó ngàng đến người con gái xinh đẹp một thời ấy nữa. Họ cho rằng bà bị lãnh cảm hoặc mang trong lòng nỗi đau tình nào đó mà không thể thổ lộ cùng ai. Trong đôi mắt bà có nỗi buồn sâu thẳm lúc nào cũng u sầu. Dù vậy nhưng chưa một lần bà than thân trách phận, chưa một lần bà mở lời để nói về chuyện chồng con.
Bây giờ chẳng còn ai hỏi bà Linh chuyện chồng con, chẳng còn ai ngó ngàng đến người con gái xinh đẹp một thời ấy nữa. (ảnh minh họa)
Bao năm nay người ta vẫn thấy bà sống như thế. Bà nhận hết danh hiệu này đến danh hiều khác, nào là giáo viên ưu tú, nào là giảng viên dạy giỏi và học hàm tiến sĩ. Nhưng cuộc sống cứ gian truân như vậy. Nhìn những thành tích của bà ai dám nói bà là một người đầu óc có vấn đề? Học trò quý mến cô giáo, ngày lễ tết hoặc ngày thường cũng đều đến thăm hỏi. Người ta cũng nhìn vào đó mà quên đi một con người lãnh cảm. Họ dần hiểu ra điều gì đó trong tâm hôn người phụ nữa kia. Họ cũng không còn ác cảm với bà thậm chí còn nhờ vả, gửi gắm con cái cho cô giáo dạy giỏi.
50 tuổi, có lẽ bà vẫn chưa một lần được làm đàn bà. Không chơi bời, không chồng con, không cặp kè với bất kì ai, bà Linh được mệnh danh là người đàn bà trinh tiết. Có lẽ cuộc sống vốn là vậy, côn danh và tình yêu thường hay không thể toàn vẹn đôi đường. Bà đã hiến dâng cả đời mình cho sự nghiệp, cho sinh viên của mình và âm thầm chịu đựng nỗi buồn và sự cô đơn. Biết rằng, không ai bắt bà phải như vậy nhưng hoàn cảnh, số phận đã khiến con người ta thành ra như thế.
Theo Eva.vn