Chị à, có lẽ khi đọc xong câu này chắc chị sẽ rất buồn. Em nghĩ anh ấy đến với chị không phải vì yêu mà là vì nơi chị có hình bóng của người con gái khác. Nhưng không sao, dù 2 người đến với nhau bằng cách nào, chỉ cần đã chân chính thuộc về nhau thì vẫn có thể ở bên nhau mãi mãi.
Cái quan trọng không phải vì trước đây anh ta yêu chị bằng hình bóng người con gái kia, mà là sau này trong đầu anh ta sẽ chỉ có hình bóng của chị. Nếu chị có nghị lực, nếu vẫn còn tha thiết yêu người chồng bây giờ, chị hãy thử dùng hành động để nhấn mạnh người đang sống với anh là mình.
Ví dụ như, khi anh ấy mang 1 cốc sinh tố dâu đến, chị đừng chiều anh mà hãy bảo anh gọi một cốc khác. Nếu anh vẫn bảo phụ nữ nên uống sinh tố dâu thì chị hãy đáp lại rằng, ngoài dâu ra, phụ nữ còn thích nhiều vị khác và em thích uống xoài (hoặc vị sinh tố nào khác chị thích) chứ không thích uống dâu. Yêu nhau bao lâu rồi, anh không tinh tế gì hết!
Nói về những sở thích liên quan đến người con gái trước, chị cứ nhẹ nhàng, có thể pha 1 chút hờn dỗi dịu dàng nhưng đừng làm quá lên chị ạ. Tiếp đến là thay đổi sắc phục quần áo, đừng dùng màu xanh lượn lờ trước mắt anh, hãy chuyển tông màu và thử hỏi anh xem mặc màu đó có đẹp không, tốt nhất là cứ màu nào khác màu xanh là chị lại lượn tới trước mặt anh hỏi ý kiến. Nếu anh vẫn cho rằng màu xanh là đẹp nhất, chị hãy khéo léo bảo lại rằng, tuy màu xanh rất đẹp, nhưng em muốn anh nhìn em với màu sắc khác, màu nào có thể vượt qua màu xanh để đi vào tim anh!
Tiếp đến là thay đổi tên, vợ chồng mà, tuy có sến 1 tí nhưng chị hãy bảo anh gọi chị theo cách khác, ví dụ như bà xã, vợ yêu,... Hiện giờ chị là vợ anh, đó là đặc quyền của chị, vì thế nên cái tên Ngọc Lan tạm thòi cất xó đã, nhấn mạnh cho anh mình là vợ anh vẫn có uy hơn nhiều. Tiếp đến là những giờ phút thủ thỉ tâm tình, hãy khéo léo đưa vào câu chuyện của 2 người sở thích của chị, ước mơ của chị, kể cho anh những kỷ niệm ngày bé của chị... Tội gì không kể chứ, ngày bé của chị khác với cô gái kia mà.
Hãy chịu khó rủ anh đi chơi, hoặc đi dạo cùng nhau, mỗi lần anh thất thần, hãy nhẹ nhàng hôn lên má anh, chẳng việc gì phải e ngại. Bảo với anh rằng, anh là chồng của em, nếu cứ thẫn thờ khi đi cùng em thì em sẽ thấy rất buồn và cô đơn. Với những gã thế này, dù chị có khô cứng thì cũng phải học cách làm nũng nhẹ nhàng. Đây không phải sến, mà gọi là lãng mạn tình tứ, dù đàn ông mở mồm ra là chê nhưng tuyệt đối sẽ rất vui vẻ khi hưởng thụ chúng.
Chẳng gã đàn ông nào lại không thích vợ mình dựa dẫm và yêu thương mình cả, chỉ cần biết nên nũng nịu lúc nào và đừng thái quá, chồng sẽ không thể không để tâm đến vợ được. Tốt rồi, giờ là đến lúc khẳng định chủ quyền, thỉnh thoảng chị hãy ôm anh, thì thầm nói lời yêu với anh, thuận tiện nói với anh rằng, ở bên em đừng nhớ đến người con gái khác anh nhé.
Cứ thế thôi, từ từ, chầm chậm, tình cảm chân thành của chị sẽ đến được với trái tim anh. Nếu được thì thi thoảng hãy bông đùa với anh, em không quan tâm trước kia như thế nào, nhưng giờ anh là của em, vì thế không cho phép anh có tư tưởng vượt rào, kèm theo đó là hành động thiết thực, ví thử như thơm anh, ôm anh... rất nhiều hành động chị có thể làm.
Tuyệt đối đừng để bản thân bi lụy hay dằn vặt, chị đã cho 2 người cơ hội được sống bên nhau thì đừng để những bi thương khiến chị mệt mỏi. Chắc chắn thời gian đầu anh sẽ có chút phản ứng, nhưng khi mọi thứ đã vào nếp thì phản ứng của anh cũng dần dần lụi tàn. Nhưng chị ạ, cái gì cũng cần có thời gian, hãy cho mình một hạn định, bởi không ai có thể kiên trì chờ đợi một người trong vô vọng mãi được. Anh đã có cơ hội và nếu anh bỏ lỡ nó thì người tiếc nuối chỉ có thể là anh.
Tương tự như vậy, nếu chị đã cho anh cơ hội và đã làm hết sức mình để anh nhận ra nó thì khi buông tay chị cũng chẳng còn gì để nuối tiếc. Chỉ là hai người có duyên làm vợ chồng nhưng không có phận để được ở bên nhau mà thôi. Em xin nêu ra đây 1 số ý kiến, mong rằng chị đọc đừng cười. Thành tâm chúc chị hạnh phúc!
Theo Afamily.vn