Ở cả cái tổng công ty lớn nhất đất nước này, ai cũng bảo anh Huỳnh là người tốt số, người may mắn, là "chuột sa chĩnh gạo". Có ai hỏi tại sao, họ bảo ngay: "Thì cứ nhìn đó thì biết, từ ngày lấy vợ về, anh ta thay đổi hẳn"..
Chẳng cứ gì quần áo đàng hoàng, đẹp đẽ hơn mà ngay đến công việc sự nghiệp cứ lên vù vù. Tất nhiên là anh ta không phải là không có tài, nhưng nếu không có sự giúp sức của chị Minh thì chắc chuyện ấy cũng... còn lâu mới có thể mơ tới".
Quả thực, tầm ảnh hưởng của người phụ nữ ấy không nhỏ. Nó chẳng những tác động đến anh Huỳnh, mà nó còn khiến cho nhiều người phụ nữ đồng nghiệp của anh Huỳnh phải noi theo và những người đàn ông bạn bè anh Huỳnh ganh tỵ.
Thử gặp chị Minh một lần thôi, bạn sẽ bất ngờ. Chị Minh là người mảnh dẻ, nhỏ nhắn, xinh đẹp, đầy vẻ đoan trang và nền nếp. Thế cho nên, mấy người phụ nữ trong công ty của anh Huỳnh thầm thì bảo nhau: "Chị ấy có võ".
Lạt mềm buộc chặt
Hàng xóm xung quanh thường bảo nhau: "Chị ấy hay thật, chưa bao giờ thấy to tiếng, bực bội với ai. Lúc nào cũng ân cần, nhỏ nhẹ, dịu dàng. Đi với chồng, lúc nào cũng giống như đi với tình nhân". Đó là một trong những điều làm anh Huỳnh tự hào nhất ở vợ.
Thực ra cái chiêu này, chẳng có gì mới, nhưng chẳng mấy bà vợ nào làm được. Hễ có chuyện gì là sồn sồn lên, réo rắt tên chồng mà tra vấn, lục soát, làm mình làm mẩy. Còn chị, lúc nào cũng nhẹ nhàng, dịu dàng, kể cả khi giữa hai người... có chuyện.
Chị lại là người khéo léo, biết chăm sóc gia đình, chăm sóc chồng con. Từ ngày mới lấy nhau về, trong nhà chỉ chén đĩa, nồi niêu xong chảo, cái bàn cái ghế đơn sơ, nhưng lúc nào cũng tinh tươm, sạch sẽ. Góc nào của căn nhà chị cũng cố làm cho nó xinh một chút, đẹp một chút khi có thể.
Từ ngày có chị, anh luôn được chăm sóc và chiều chuộng. Trước giờ anh đi làm về, một cái khăn nhỏ được chị cho vào ngăn đá cho thật lạnh, một ly nước pha sẵn... Mâm cơm dù đơn sơ hay sang trọng, ngày lễ hay ngày thường cũng được bày biện nấu nướng với chút màu xanh món này, màu đỏ món kia... Nhìn đã muốn ăn.
Ngày xưa anh Huỳnh cũng là người thích nhậu đêm, thế mà bây giờ, anh thường tự hào muốn lôi kéo bạn bè về nhà hơn. Nhà khối thứ để khoe, nên anh thích bạn bè trầm trồ khi bước vào. Vợ anh lại chẳng bao giờ sồn sồn, tồng tộc với khách khứa, cũng chẳng bao giờ mặt mày nặng nhẹ khi mấy ông tới trò chuyện, ăn nhậu, nên anh tự hào là phải.
Hỏi chị bí quyết kéo chồng về nhà, chị bảo: "Trời ơi, cũng công phu lắm đấy. Đầu tiên là tạo thói quen ăn ở nhà bằng mọi cách chiều: mồi ngon, mình thì tâm lý, chỉ đưa đồ nhắm ra rồi rút. Có ai rủ gì cũng khéo léo cười thôi. Cứ tạo cho anh ấy những thói quen đẹp mà ngoài quán xá không thể nào có được. Thế thôi.
Nhưng cũng phải tâm lý, đừng bắt anh ấy theo một kiểu hoài. Lâu lâu lại động viên anh ấy ra quán với bạn cho thay đổi không khí. Biết mình tâm lý, hiểu chồng và thông cảm với chồng, giờ chuyện gì anh ấy cũng ướm mình: Thế nào là tốt, em nhỉ?"
Hãy là người phụ nữ của sự nghiệp chồng
Chuyện dịu dàng, khéo léo với chồng của Minh thực ra chưa phải là điều khiến mọi người khâm phục nhất. Mà là điều khiến chị được tất cả mọi người xung quanh ngưỡng mộ lại chính là vai trò của chị trong sự nghiệp của chồng.
Lấy nhau khi anh chỉ là một nhân viên bình thường, chị luôn dốc lòng dốc sức cho sự nghiệp của chồng. Kinh tế, gia cảnh dù khó khăn đến đâu, chị cũng động viên anh học thêm để nâng cao trình độ của mình.
Từ tấm bằng cao đẳng hệ hàm thụ, chị đã giúp chồng lấy được tấm bằng đại học hẳn hoi. Là một bộ đội chuyên nghành, đảng viên, chẳng mấy chốc anh cũng lên tới được vị trí trưởng phòng.
Nhiều lần đến công ty chồng, gặp gỡ với các đồng nghiệp của chồng, chị Minh hiểu rất rõ thế mạnh và yếu của chồng trong công việc nên chị hiểu, anh cần phải bổ khuyết thêm những gì vào kiến thức.
Không chỉ bổ sung cho anh về mặt kiến thức nghề nghiệp, biết chồng là một người vụng về trong ngoại giao, cư xử, chị lại tìm cách đỡ cho chồng với những quan hệ bên ngoài.
Những món quà kinh tế, đẹp mắt mà không quá vật chất của chị vào những ngày lễ tết cho cấp trên, những bữa cơm thân mật, tiệc gia đình nho nhỏ cho nhân viên cấp dưới của anh khiến vị trí anh trong mắt đồng nghiệp công ty ngày càng được nâng cao.
Nhìn vào gia đình anh, ai cũng ao ước, thèm muốn và nể trọng. Điều ấy đóng góp một phần không nhỏ vào sự thành công trong sự nghiệp của anh, cho nên nhắc đến tên anh ở công ty là người ta trầm trồ ngay đến một người vợ tuyệt vời, một hậu phương vững chắc của người chồng thành đạt.
Tự mình làm gương cho chồng, cho con
Bạn đọc tất cả những gì tôi liệt kê ở trên và ngạc nhiên hỏi: "Người phụ nữ hoàn hảo như thế có ở đâu ra? Có thật một người phụ nữ như thế?". Và khi hỏi chị: "Làm thế nào để bấy nhiêu năm sống chung, chị đã biến một anh bộ đội phục viên thành một giám đốc đàng hoàng, lịch lãm và đầy năng lực?".
Chị cười: "Trước tiên tất cả phải xuất phát từ tình yêu. Có tình yêu người ta mới đủ sức, đủ kiên nhẫn, đủ tỉnh táo để tiến dần từng bước một đến hình ảnh gia đình hạnh phúc mà mình mơ ước". Vậy nếu bạn muốn làm như chị, hãy xem xét trong lòng mình có đủ bấy nhiêu năng lượng tình yêu hay không?".
Sự nghiệp anh Huỳnh ngày càng lên, cho đến khi anh trở thành một giám đốc thì ai cũng tưởng chị Minh đã đến lúc bằng lòng với tất cả những gì chị đã tạo dựng. Ai dè đùng một cái, thấy chị cắp cặp đi học cao học ở vào tuổi gần 40.
Nghe mọi người bảo: "Sướng quá nên chán", chị chỉ mủm mỉm cười. Chị kể thời còn trẻ, vì hoàn cảnh gia đình nên gián đoạn học hành. Nhưng không lẽ bây giờ để chồng con nhìn vào mình như một người phụ nữ "thất học", một người phụ nữ thiệt thòi, thua kém, chị không muốn. Thế là chị đi học.
Chồng chị, anh Huỳnh chẳng mấy bằng lòng chuyện ấy. Anh đã quen có chị luôn luôn ở nhà, luôn luôn bên cạnh các con. Nay lại thấy chị thường xuyên vắng nhà, anh cảm thấy không yên tâm.
Thật ngạc nhiên là người phụ nữ ngoan ngoãn, dịu dàng ấy đã cương quyết giữ vững được ý định của mình. Mặc cho sự nghi ngờ của anh và mọi người, chị thu xếp việc nhà khéo léo với một người giúp việc và đi học. Tấm bằng cao học xuất sắc của chị đã khiến anh vô cùng bất ngờ.
Ngày nhìn chị lên bục nhận bằng và phát biểu về những mong ước, hoài bão của mình ở lứa tuổi 44, anh phát hiện ra mình có một người vợ mới năng động, cầu tiến và tháo vát.
Từ sau lưng anh, chị tỏa sáng thực sự khi có vài công ty "săn" chị với mức lương giám đốc rất hấp dẫn. Thế nhưng chị lại từ chối, chị chấp nhận làm những công việc chuyên môn, để còn thời giờ chăm sóc gia đình.
Hãy luôn luôn lo lắng để cuộc sống gia đình mình hấp dẫn, sinh động và trẻ trung. Đó chính là khẩu hiệu ngấm trong đầu của chị. Anh lười biếng đi xem kịch, xem phim, giải trí, chỉ thích đi nhậu, đi đánh banh với bạn bè. Chị cố gắng động viên thuyết phục anh đi với mình.
Chị công phu tìm tòi những gì phù hợp với sở thích của anh để kéo anh đi mà không làm anh nhàm chán, bàn cãi, tranh luận với anh về những gì hai vợ chồng vừa xem được.
Theo Người đưa tin