Tôi tên là Long, năm nay 33 tuổi, đã ly hôn và hiện nuôi bé gái 3 tuổi. Mọi chuyện đều bình thường nếu như tôi không phát hiện đứa con tôi đang nuôi không phải là con mình. Tôi muốn mọi người hãy cho tôi lời khuyên vì hiện tại tôi đang rất bối rối, không biết mình phải làm như nào nữa.
Trước đây, tôi cũng có một gia đình hạnh phúc và hai cô con gái, bé lớn năm nay học lớp 5 và bé nhỏ được 3 tuổi. Từ khi tôi nhận công tác xa, cách nhà 50 cây số, tôi vẫn về nhà hàng tuần, thứ sáu về và sáng thứ hai lại đi, thì vợ tôi đã có biểu hiện thích đi chơi nhiều hơn, ăn diện hơn.
Mỗi khi đi làm cô ấy mang theo đồ để hết giờ làm thay đồ đi chơi luôn và không về nhà. Khi đó bé nhỏ mới 2 tháng tuổi, cô ấy đi nhậu nhẹt hát hò tới khuya mới về. Tôi đã khuyên rất nhiều nhưng vợ không nghe, nhiều khi 12h đêm tôi phải nhờ mẹ vợ đi tìm và khi tìm được thì cô ấy đã say khướt. Điều đáng nói là lúc đó bé nhỏ nhà tôi mới hơn 2 tháng tuổi, mỗi lần say về, cô ấy lại cho bé bú nên rất ảnh hưởng. Tôi khuyên can như thế nào cô ấy cũng không nghe.
Vợ tôi ỷ lại khi đi chơi thì ở nhà đã có bà cố của bé chăm sóc. Bà cố năm nay đã 77 tuổi và là bà nội của tôi nhưng hiện nay vẫn phải chăm bé. Cô ấy thường xuyên nói dối là đi công tác nhưng thật sự là đi chơi và tôi biết điều này thông qua người bạn tôi làm cùng cơ quan cô ấy. Hiện nay cô ấy bị cơ quan cho thôi việc vì bồ bịch lăng nhăng và mang tiếng đến công ty.
Tôi khuyên can rất nhiều nhưng không có kết quả và mâu thuẫn vợ chồng ngày càng phát sinh nên không thể níu kéo được nữa. Trong một lần cãi nhau tôi đã không kiềm chế và to tiếng với cô ấy. Vợ tôi đã dọn đồ ra đi dẫn theo bé lớn và bỏ bé nhỏ ở lại, khi đó bé nhỏ chưa được 2 tuổi.
Trong thời gian bỏ đi, cô ấy có thai với người đàn ông khác, chắc đi được 2 tháng thì cô ấy có thai vì khi gặp nhau tại tòa án tôi thấy bụng cô ấy đã to rồi, chắc khoảng 4-5 tháng gì đó. Khi đi vợ tôi nói "ngu gì nuôi đứa nhỏ, nuôi đứa lớn để có thời gian đi chơi chứ nuôi đứa nhỏ làm sao mà đi được". Cô ấy nói nếu tôi không nuôi được thì đưa vào trại trẻ mồ côi, đứa lớn thì cô ấy gửi mẹ đẻ.
Khi cô ấy bỏ đi tôi đã rất nhiều lần năn nỉ quay về vì tương lai của hai đứa con nhưng vợ tôi nhất định không đồng ý và tự đơn phương gửi đơn lên tòa đòi ly hôn. Sau nhiều lần hòa giải không thành tôi đã đồng ý ly hôn và nuôi bé nhỏ. Tôi rất thương bé vì từ nhỏ đã chịu quá nhiều thiệt thòi, mới 2 tuổi mẹ đã bỏ đi và từ nhỏ cũng không được mẹ chăm sóc vì mẹ thường bỏ đi chơi tới khuya mới về.
Vừa rồi tôi có nghe mọi người nói sao bé nhỏ không giống tôi, bé lớn thì giống như đúc, họ khuyên tôi nên đi xét nghiệm ADN xem thử và tôi cũng thấy rất rõ điều đó. Tôi cũng từng nghĩ bé nhỏ không phải con tôi vì thời gian đó cô ấy đi chơi liên miên và mỗi lần đi là tắt hết điện thoại. Nhưng vì tôi không muốn đối diện với sự thật đau lòng nếu phát hiện ra bé nhỏ không phải con tôi, như thế sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình.
Giờ cô ấy đã bỏ đi và cũng đã có con rồi nên tôi quyết định xem thử có đúng như thế không, sự thật là bé nhỏ không phải con tôi. Tôi rất thương bé vì nuôi bé từ nhỏ, bé lại rất thông minh và hiếu động, cứ mỗi sáng tôi đi làm là bé vòng tay ạ ba, chiều tôi về thì bé ạ ba đi làm về và xà vào lòng tôi.
Giờ tôi rất khó xử, không lẽ tôi lại đi nuôi con cho người khác trong khi con ruột của mình thì không được nuôi. Mà bỏ bé thì tôi không thể bỏ được, hay là trả bé về cho mẹ và tôi vẫn thường xuyên thăm bé? Mọi người hãy cho tôi một lời khuyên, tôi phải làm như thế nào, tôi đang rất bối rối.
Theo VNE