Giờ đây thì chị Hương (Cầu Giấy) mới thấy phận mình thật hẩm hiu khi gặp phải người chồng tệ bạc như anh. Mặc cho mọi lời can gián, ra trường, chị Hương vẫn nhất mực khăng khăng đòi lấy anh Quân làm chồng. Yêu nhau gần 5 năm, trải qua bao cuộc cãi vã, tranh luận và cấm đoán của gia đình, cũng dùng dằng vài lần chia tay nhưng cuối cùng vì yêu anh chị vẫn không thể dứt được. Mẹ chị khóc ngất:“Nó làm nên trò chống gì mà mày lao vào như con thiêu thân hả con?”,chị vẫn kiên quyết mặc kệ. Nguyên nhân gia đình chị phản đối anh cũng bởi “nhìn cái dáng nó ham chơi hơn ham làm. Lấy nó rồi tàn cả đời thôi con ạ!”.Dẫu phần nào cũng nhận ra được thói ỉ lại của anh khi chứng kiến cảnh anh đi làm nhưng được bao nhiêu tiền đều đổ vào chi tiêu riêng, bố mẹ anh bao năm nuôi ăn học, đến khi kiếm được tiền để đỡ đần cho bố mẹ thì anh không một đồng đóng góp, quần áo của mình cần gì anh chỉ việc “ới” một tiếng là mẹ anh lại lật đật đi mua… Yêu anh không dứt ra được nên chị chấp nhận, miễn là được làm người yêu của anh.
Rồi đến khi tình thắm, không thể rời thì chị sẵn sàng chấp nhận tất cả miễn là được làm vợ anh. Ngăn cản mãi không được, cuối cùng gia đình chị cũng phải nhắm mắt chấp nhận cho anh chị làm đám cưới.
Lấy được vợ khá giả, có của ăn của để. Sau khi cưới, sợ con gái khổ cực, bố mẹ chị Hương mua nhà cho ra ở riêng và cho chị một số vốn kha khá để dành. Anh Quân như “nắng hạn gặp mưa rào” thấy tiền nhà vợ cho thì dần dà tìm mọi cách rút cạn lúc vì lý do công việc này, lúc vì công việc nọ.“Ban đầu thấy anh ấy bảo lấy tiền để cùng một người bạn hùm vốn làm ăn, tôi tin tưởng vì nghĩ rằng khi có gia đình anh ấy đã thay đổi. Cho đến khi vốn cạn, hỏi ra thì anh chối quanh co rằng làm ăn thua lỗ. Khi tôi hỏi han bạn bè thì mới biết toàn bộ số tiền anh chỉ dành cho những cuộc ăn chơi, đàn đúm”,chị Hương khổ sở cho biết.
Cũng như chị Hương, chị Lan (Hoàng Mai – Hà Nội) nhiều lần nghe bạn bè bóng gió chồng lấy đâu ra nhiều tiền mà bao ăn, bao uống toàn những nơi sang trọng, chị vẫn không tin. Cho đến khi ngã ngửa vì tờ giấy nợ lên đến hàng trăm triệu của anh vì thua cá độ chị mới lờ mờ hiểu ra. Lâu nay, bao nhiêu tiền chị dành dụm, ki cóp, tin tưởng giao cho chồng đi gửi tiết kiệm. Hai vợ chồng cũng đã bàn bạc cố gắng phấn đấu để sang năm xây nhà. Vậy mà đùng một cái, anh về, đặt tờ giấy nợ lên bàn, mặt vẫn vênh vênh:“Nếu cô không đưa tiền, tôi đi với gái! Đầy cô bám theo tôi, nhà giàu, sành điệu mà tôi vẫn chưa gật đầu thôi”,nghe chồng nói vậy, chị kinh hoàng vô cùng. Hóa ra bấy lâu, toàn bộ số tiền chị đưa cho anh gửi đã “bay” gọn vào túi người khác.
Ôm mặt khóc rưng rức khi thấy chồng không tỏ ra hối cải mà còn thể hiện thái độ bất cần với mình khi đưa tờ giấy nợ gần một trăm triệu lên bàn, buộc chị phải đưa ra để anh trả nợ nếu không anh sẽ đi… theo gái. Đau đớn nhưng xấu chàng, hổ ai?! Chồng mình do mình lựa chọn thì than thân trách phận ai sẽ lắng nghe? Nghĩ vậy chị đành vội vàng gạt nước mắt tất tưởi chạy đi vay mượn.
Chị Oanh (Thanh Xuân Bắc – Hà Nội) mang tiếng là lấy được anh chồng đẹp trai, ăn nói hoạt ngôn, giao tiếp rộng,“người phơi phới thế kia chắc chắn vợ được nhờ”… Khi yêu, bao kỳ vọng, chị những tưởng với chừng ấy cá tính, anh sẽ khéo léo chèo chống được cả gia đình. Thế nhưng khi cưới nhau về, càng ngày anh càng bộc lộ bản chất “dẻo mỏ” và ăn bám của mình chẳng lương lậu mỗi tháng anh không đưa cho vợ đồng nào để chi tiêu trong gia đình mà còn thường xuyên xòe tay ra xin vợ. Lắm hôm, chị trừng mắt tức giận thì anh thừa lúc vợ không để ý, mở tủ lấy tiền rồi đi mất dạng.
“Nhiều lần tôi nghe người quen và bạn bè anh bóng gió là anh lấy tôi chẳng qua là để có người nuôi, cung phụng tiền bạc, vì anh xác định là chỉ thích ăn chơi chứ không thích làm gì, anh không thích phải vất vả hay căng thẳng nghĩ cách kiếm tiền. Biết tính chồng thế tôi đành phải sống đối phó với anh, lúc nào cũng giả vờ mình như một kẻ bần cùng, không kiếm đâu ra tiền”,chị Oanh than thở.
Theo aFamily.vn