Quán “ba cô nương” nằm bên bờ cầu Thẫm, huyện Vũ Thư, TP. Thái Bình. Chủ quán là 3 cô gái trẻ đều có HIV. Dù biết chủ quán là người có H, người dân địa phương vẫn kéo đến quán nườm nượp hàng đêm. Ở đây không còn chỗ cho sự kỳ thị, người có H hòa nhập vào cộng đồng như bao người bình thường khác.
Quán Ba cô nương nườm nượp khách.
Bác Nguyễn Thị Hiền, một khách hàng của quán cho biết, tất cả mọi người quanh khu vực này đều biết hoàn cảnh của 3 cô gái nên thường xuyên đến quán ăn ủng hộ. Khi được hỏi lý do thường xuyên đến quán, bác Hiền chia sẻ: “Có gì đâu mà sợ, HIV không dễ lây vậy đâu".
Thấy “ba cô nương” đều bận, mọi người sẵn sàng tự phục vụ.
Chị Th. – một trong ba cô nương, hiện là chủ nhiệm CLB Hoa cỏ may cho biết chồng của các chị đều đã mất do HIV, cả ba đều đang nuôi con nhỏ. Đồng cảnh ngộ nên 3 chị nương tựa vào nhau cùng mở quán mưu sinh.
“Người có H đã khổ lắm rồi. Nhưng người có H không có kinh tế, sống dựa vào người khác thì còn khổ hơn nữa. Không bị người khác kỳ thị thì cũng tự kỳ thị. Dù thế nào cũng phải tìm việc để làm”.
Quán rất đông khách.
Ban ngày bán nước, bán chè, buổi tối bán thêm chân gà nướng đến tận 1 giờ đêm mới nghỉ, cuộc sống vất vả nhưng các chị luôn lạc quan.
Các chị là người có hoàn cảnh khó khăn, nhận được sự giúp đỡ của người khác, nhưng khi gặp người khó khăn hơn mình, các chị vẫn sẵn sàng giúp đỡ lại. Chị Th. bảo, chị vẫn thường tính rẻ, chỉ lấy vốn cho những công nhân nghèo đi làm thuê ở khu này.