Tôi: mặt vuông chữ điền, mắt một mí, trán dô, lông mày đậm, mũi tẹt, miệng hơi hô, mặt lỗ chỗ mụn... Tóm lại, không phải tuýp người tự ti đâu, nhưng từ khi biết nhận thức, tôi cũng thấy các đường nét trên mặt mình cứ đập nhau chan chát ấy.
Chị Nguyễn Thúy Nga (ảnh được làm mờ theo yêu cầu của nhân vật).
Mẹ tôi thì hay dỗ tôi “xấu gỗ hơn tốt nước sơn”, nhưng ấy là xấu vừa vừa thôi, chứ xấu quá thì nước sơn tốt giời cũng chả lại.
Tôi nhớ lúc sinh viên, trong một lần tham dự lễ khen thưởng các sinh viên tiêu biểu của trường, bạn MC bảo tôi chia sẻ bí quyết để học giỏi. Lúc ấy, tôi nói thế này: Kiên trì, tập trung, tự tin và chăm chỉ!
Có lẽ lúc ấy, phải trả lời cho cái bí quyết học giỏi ấy là: "Xấu". Vì chúng tôi xấu, chúng tôi còn biết làm gì khác ngoài học?
Chị gái tôi thì thương em mà ác mồm, suốt ngày làu bàu với mẹ:"Đã xấu lại còn giỏi, đúng là "hỏng toàn phần".
Thế nên, bây giờ ai khen tôi giỏi là tôi dị ứng lắm.
Giỏi làm gì chứ, dốt cũng được, hư thân cũng được… miễn là xinh! Tôi rất kính trọng các bạn gái được tạo hóa nặn ra xinh xắn.
Theo Bee.net.vn