Những ngày gần đây, mạng xã hội xôn xao bài viết kèm hình ảnh về trường hợp một người mẹ là công nhân ở Bình Dương thất nghiệp, cả gia đình sống dựa vào nguồn thu nhập 2 triệu đồng của chồng, do không có tiền bồi bổ nên bé sinh ra không đủ dinh dưỡng và tử vong tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương. Chi phí điều trị cao phải nhờ sự giúp đỡ của bác sĩ, mọi người xung quanh.
Bài viết cũng nêu nữ công nhân cho biết do không còn đủ tiền mua quan tài cho con, nên định đặt con vào thùng giấy, ôm lên xe khách để đưa về Hậu Giang an táng...
Hình ảnh cắt từ video về chị T. trên mạng xã hội
Bài viết đăng tải khiến dư luận xót xa cho số phận công nhân xa quê thất nghiệp, thương xót cho đứa bé xấu số. Đồng thời, một số cũng chỉ trích, lên án sự vô cảm của bệnh viện cũng như doanh nghiệp nơi vợ chồng chị này làm việc.
Trước thông tin trên, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương đã có phản hồi.
Theo Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương, trường hợp cháu bé tử vong là con bà Trần Thị T. (36 tuổi).
Ngày 25-9, bà T. nhập viện, sinh mổ bé trai 32,6 tuần tuổi, cân nặng hơn 1 kg và được chẩn đoán mắc nhiều bệnh. Sau đó, bé được đưa đến Khoa Sơ sinh điều trị.
Quá trình nằm viện tại Khoa Sơ sinh, đội ngũ y bác sĩ tại khoa đã tích cực điều trị, hỗ trợ hô hấp, dịch truyền, kháng sinh, truyền hồng cầu lắng, plasma, tiểu cầu và hỗ trợ các vật tư y tế, sữa, tã… Các y bác sĩ đã cố gắng mọi nguồn lực để chăm sóc cũng như điều trị cho bệnh nhi. Tuy nhiên, do tình trạng bệnh quá nặng nên bệnh nhi đã không qua khỏi vào chiều ngày 24-10.
Chi phí khi nằm viện của bé hơn 33 triệu đồng đã được BHYT chi trả toàn bộ. Khi bé tử vong, khoa đã liên hệ với người nhà thông báo. Thi thể bé được vệ sinh sạch sẽ, mặc đầy đủ áo quần và quấn khăn, sau đó bàn giao cho cha mẹ đúng quy trình.
Khu nhà trọ nơi gia đình chị T. sinh sống hoàn toàn được miễn phí
Người nhà thông báo với bệnh viện đã có người hỗ trợ xe đưa bé về quê an táng. Ngoài ra, với sự tương thân tương ái thì người nhà của bé cũng được nhận rất nhiều sự hỗ trợ trực tiếp từ người nhà của các người bệnh khác có mặt tại thời điểm đó.
Về phía doanh nghiệp nơi vợ chồng chị T. làm việc là Công ty TNHH MTV SX- TM Hà Anh Trí (huyện Phú Giáo, tỉnh Bình Dương) cũng đã khẳng định không có chuyện công ty sa thải hàng loạt công nhân.
Đồng thời lên tiếng về thông tin "cả gia đình chị T. sống nhờ vào nguồn thu nhập 2 triệu đồng/tháng của người chồng" là không chính xác.
Thông báo công ty nêu: Dù gặp khó khăn do ít đơn hàng, nhưng công ty vẫn cố gắng duy trì để công nhân có thu nhập trang trải cuộc sống. Hiện vợ chồng chị T. vẫn là công nhân công ty, là công đoàn viên và tham gia đóng BHXH; BHYT; BHTN đầy đủ.
Về mức thu nhập của vợ chồng chị T. trong 3 tháng gần nhất (7; 8 và 9) là hơn 24 triệu đồng. Trong đó, chị T. do đang mang thai và sức khỏe yếu nên tháng 7 chỉ làm được 1,5 triệu đồng và tháng 8 là trên 2,3 triệu đồng, đến tháng 9 thì nghỉ thai sản.
Thu nhập trung bình của anh L.H.E- là chồng chị T., mỗi tháng đều trên 6 triệu đồng, riêng tháng 8 là trên 7 triệu đồng.
Đại diện LĐLĐ huyện Phú Giáo và ban giám đốc công ty đến phòng trọ thăm hỏi, động viên và trao tiền hỗ trợ cho 2 con gái của chị T.
Công ty cũng thông tin thêm, khi chi T. sinh con, công ty đã cho ứng 4 lần tiền, tổng cộng 13 triệu đồng, công ty cho riêng 1 triệu đồng để đi xe.
Khi biết tin con chị T. qua đời, Ban giám đốc công ty hỗ trợ 3 triệu đồng; Công đoàn cơ sở hỗ trợ 2 triệu đồng; anh chị em công nhân đóng góp hơn 1 triệu đồng; Đoàn thanh niên công ty hỗ trợ 1 triệu đồng.
Ngày 26-10, LĐLĐ huyện Phú Giáo đã tới phòng trọ thăm hỏi, động viên và hỗ trợ gia đình chị T. số tiền 3 triệu đồng.
Trao đổi qua điện thoại với phóng viên, chị T. cho biết đang ở Hậu Giang và đã lo xong hậu sự cho con.
Theo chị T., trong thời gian chị mang thai, sức khỏe rất yếu do bị tiền sản giật (là bệnh lý liên quan đến thai kỳ ở phụ nữ) nên không làm được nhiều, đến lúc sinh con thì cả hai mẹ con đều bị nhiều bệnh nên nằm viện suốt, do đó tốn rất nhiều chi phí ăn uống, đi lại, thuốc thang…
Chị T. nói thêm, không chỉ trong lúc tôi mang thai hay sinh con thì công ty mới giúp đỡ, mà trước đó giám đốc thường hay hỏi thăm về hoàn cảnh, điều kiện sống, lâu lâu lại cho vợ chồng 500 ngàn đồng để mua gạo.
"Ngay cả phòng trọ nơi gia đình tôi ở cũng được công ty hỗ trợ 100%, kể cả tiền điện, nước, không những thế, công ty còn ưu ái cho thêm 1 phòng bên cạnh để hai đứa con lớn của tôi ở riêng"- chị T. kể.