Đàn bò liên tiếp bị “hô biến”
Ảnh minh họa
Đầu năm 2011, bà Nguyễn Thị Đông (huyện Nam Trà My) trong lúc chăn thả rộng một đàn bò ngoài bìa rừng liên tiếp bị mất trộm. Trước đây, lác đác đàn bò của bà Đông vẫn bị bắt, khi thì một vài con bê, khi thì con bò cái lớn. Nạn nhân kể không chỉ mỗi gia đình bà mà nhiều người trong thôn, xóm cũng gặp phải trường hợp tương tự.
Dấu chân bò “biết nói”
Nhiều lần rình canh kẻ trộm nhưng chẳng có kết quả, trong khi bò thì vẫn mất nên bà Đông chuyển từ canh người sang “phương án” truy tìm thủ phạm từ dấu chân bò. Dấu chân này rải dọc mé sông, kéo dài đến khu vực thôn 4, xã Trà Lập kế bên thì mất dấu. Tìm được đúng địa điểm của kẻ trộm nhưng còn bò thì ko còn cứu được nữa vì nó đã bị “hóa kiếp” vào nồi của bốn gia đình trong thôn này.
Cuộc đối chất giữa hai bên lúc đầu diễn ra khá cam go. Người bị hại thì khăng khăng có dấu chân bò làm chứng, còn những nghi phạm thì cố “cãi chày cãi cối” cho rằng “bò đã chết thì lấy gì làm minh chứng”; “bò nào chẳng có dấu chân như nhau”; “rừng thì vốn của… Nhà nước nên thích dắt bò đi đâu thì đi chứ sao”….
Dù lúc đó đã là gần một tuần sau khi xảy ra sự việc nhưng khi công an vào cuộc, trước chứng cứ để lại bằng các biện pháp nghiệp vụ, công an xã sau một hồi tra hỏi đã có thể nhanh chóng xác định được thủ phạm thực hiện các vụ trộm bò gồm các đối tượng Hồ Văn Giới, Hồ Văn Mãi, Hồ Văn Phụng, Hồ Văn Phát (cùng trú thôn 4, xã Trà Lập). Nhóm trộm khai nhận chúng đã bắt trộm của bà Đông 3 con bò mang về giết thịt, trong đó có một con bò mẹ và hai còn bê (số bò khác bị mất có thể do các đối tượng khác trộm cắp, vẫn chưa được điều tra tiếp).
Nhóm trộm “phạt vạ… ngược”
Trong lúc cơ quan điều tra công an huyện là cấp có thẩm quyền khởi tố vụ
án chưa nhận được tin báo, chính quyền xã thì chậm trễ chưa báo lên
trên, nhưng biết không thoát tội nên sau khi bị lật tẩy, các đối tượng
đã trực tiếp xuống nhà bà Đông xin thương lượng đền bù. Các đối tượng
này cho rằng họ chỉ “lỡ” ăn có 3 con bò của gia đình bà Đông, đồng thời
xin đền tiền. Trong bản cam kết viết tay làm chứng “có nợ” của mình, các
đối tượng đều tính toán rất chắc chắn số tiền 3 con bò là khoảng 17
triệu nhưng xin thiếu vô hạn...
Khổ chủ than thở: “Đã bị mất bò, nay lại còn bị nợ tiền bồi thường nhưng thôi đành chịu vì cũng không muốn rầy rà làm gì mất tình nghĩa”. Thế nhưng vài ngày sau đó, số tiền 16 triệu trong tương lai lại có nguy cơ tiếp tục “teo tóp” phần lớn. Chuyện là sau khi đã cam kết bồi thường, nhóm đạo chích trên đường về mới ớ người ra nhớ lại: “Hai con bò đầu tiên ăn trộm về, khi dắt vào rừng cây thì nó đã ăn trụi cả rừng keo nhà mình. Mình cũng thiệt thì tội gì phải đền. Còn chưa phạt vạ bà ấy thì thôi chứ? Tính đúng ra thì bà Đông mới phải trả tiền ngược lại cho mình chứ sao mình phải nhận bồi thường”. Với lối suy nghĩ kiểu “củ chuối” này, nhóm trộm thống nhất chỉ đền tiền con bò cuối cùng, hai con bò đầu mình đã trộm thì “huề cả làng”...
Tại phiên tòa lưu động mở vào giữa tháng 12/2011, căn cứ vào biên bản xem xét hiện trường vụ kiện từ cơ quan chức năng, Hội đồng xét xử khẳng định lại với các bị cáo: Số cây keo lai có bị thiệt hại, nhưng lỗi là do bốn bị cáo đã tự dẫn bò về ăn chứ bên chủ bò không hay biết, vì vậy phía bà Đông không hề có lỗi. Việc thỏa thuận giữa đôi bên là vấn đề dân sự, còn hành vi trộm cắp tài sản của bốn bị cáo vẫn bị khởi tố và truy tố trước pháp luật. Kết thúc phiên xử, TAND huyện Nam Trà My đã tuyên phạt bị cáo Hồ Văn Giới 7 tháng tù giam, Hồ Văn Mãi 6 tháng tù giam và 6 tháng tù treo cho bị cáo Hồ Văn Phụng. Riêng Hồ Văn Phát đã bỏ trốn nên bị CQĐT ra quyết định truy nã. Ngoài ra, HĐXX còn tuyên các bị cáo phải đền bù 16 triệu đồng cho người bị hại.
Theo Vân Anh
Pháp luật - Thời đại