Gí kiếm vào cổ bạn để hiếp dâm
TAND huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên - Huế vừa mở phiên tòa lưu động xét xử vụ án “Hiếp dâm” và “Cướp tài sản” đối với Dương Phước Trường (SN 1986, ngụ thị trấn Phong Điền, huyện Phong Điền) và Nguyễn Duy Hiếu (SN 1985, ngụ phường Phú Bài, thị xã Hương Thủy). Trường và Hiếu phải trả giá cho tội ác bằng tổng mức án 17 năm tù.
Chiều 9/7/2011, Trường và Hiếu ngồi “chén tạc chén thù” với nhau như mọi ngày tại một quán nhậu ở phường Phú Bài. Sau khi nốc hết hai chai rượu gạo cỡ lớn, Trường rủ Hiếu đi Phong Điền đánh người. Với bản chất hung hãn, thích đâm chém, nên dù chưa biết đầu đuôi vụ việc như thế nào nhưng Hiếu lập tức đồng ý. Hiếu chạy về nhà lấy một cây kiếm rồi lên xe máy đi Phong Điền với Trường. Mặc dù đã nốc lượng lớn rượu trước đó, nhưng tại thị trấn Phong Điền, hai “ma men” này tiếp tục đến nhà anh Hoàng Mạnh Hùng uống rượu.Hiếu dùng kiếm gí vào cổ chị T. tuyên bố: "Mi mà la lên là tao chém lìa cổ" và yêu cầu chị này để Trường thực hiện hành vi giao cấu.
Khi hai đối tượng này đang say mê đánh chén tại nhà anh Hùng thì thấy hai người bạn là anh Hoàng Văn Nhất và chị Lê Thị T. (cùng ngụ huyện Phong Điền), là công nhân, đi ngang qua. Là bạn thân lâu năm của Trường và Hiếu, nên khi gặp hai đối tượng này, anh Nhất và chị T. phấn khởi, chào hỏi niềm nở. Trường gọi anh Nhất và chị T. vào ngồi uống rượu cùng nhưng do anh Nhất đang bị bệnh đường ruột nên từ chối. Anh Nhất và chị T. tiếp tục trò chuyện với Trường và Hiếu một lúc nữa rồi đi về phòng trọ của chị T. xem TV.
Đến khoảng 21 giờ, sau khi uống rượu xong, Trường rủ Hiếu tìm đánh anh Nhất và chị T. để dằn mặt vì tội dám từ chối lời mời uống rượu. Hai đối tượng này mang theo một cây kiếm đi đến phòng trọ của chị T.
Nghe tiếng la ó và tiếng dọa chém của Trường và Hiếu từ ngoài cửa, anh Nhất hoảng sợ nên trốn vào nhà vệ sinh. Trường và Hiếu điên cuồng đạp cửa phòng, dùng kiếm chém vào cửa khiến chị T. sợ hãi nên phải mở cửa. Vào được phòng chị T., hai đối tượng này xông vào nhà vệ sinh đánh anh Nhất túi bụi. Sau khi anh lãnh một trận đòn thừa sống thiếu chết, anh Nhất bị hai đối tượng này xách cổ ném ra ngoài phòng.
Anh Nhất lê từng bước bỏ chạy, thì bị Hiếu cầm kiếm đuổi chém. Lúc này Trường xông vào hiếp dâm chị T. nhưng bị nạn nhân kháng cự quyết liệt. Một lúc sau, Hiếu quay lại phòng, thấy Trường và chị T. đang giằng co nhau nên tranh thủ lấy chiếc điện thoại di động của chị T. bỏ vào túi quần để chiếm đoạt.
Rồi Hiếu lao vào dùng chân đá túi bụi vào bụng chị T. khiến chị này đau đớn nằm bất động. Tiếp đó, Hiếu dùng kiếm gí vào cổ chị T. tuyên bố: “Mi mà la lên là tao chém lìa cổ” và yêu cầu chị này để Trường thực hiện hành vi giao cấu. Mặc dù chị T. hết lời van xin nhưng Trường và Hiếu vẫn không buông tha…
Hiếp dâm nhằm để…dằn mặt (!?)
Trong hầu hết thời gian diễn ra phiên tòa, Trường và Hiếu cúi gằm mặt xuống và chỉ ngước lên khi HĐXX có câu hỏi. Thỉnh thoảng, các bị cáo ngoái đầu lại phía sau, mắt dáo dác tìm kiếm người thân. Khổ nỗi, ngoài hai người bạn thân từng bị mình đánh, cướp, hiếp, những người đến xem phiên tòa còn lại đều là những người xa lạ với các bị cáo. Tất cả những người này đều nhìn Trường và Hiếu bằng ánh mắt căm phẫn.
Trả lời câu hỏi của HĐXX, Trường và Hiếu đều nói rằng mình là bạn thân lâu năm của anh Nhất và chị T. Hai bị cáo khẳng định họ không hề có chút mâu thuẫn nào với các bị hại, mà chỉ vì anh Nhất và chị T. từ chối ngồi uống rượu cùng nên đánh, cướp, hiếp để… dằn mặt.
Khi HĐXX cho nói lời cuối cùng, Trường và Hiếu bảo mình rất buồn khi không thấy bất cứ người thân nào đến dự tòa và tiễn mình đi quy án. “Chắc vì quá đau đớn và không thể tha thứ cho tội ác mà bị cáo gây ra nên người nhà mới không đến”, Trường nói rồi ngoái đầu lại phía sau thêm lần nữa.
Sau một thời gian ngắn vào trại giam, Trường và Hiếu gầy đi rất nhiều. Tiếp xúc với chúng tôi, hai phạm nhân này cho biết họ xuống cân không phải vì cải tạo vất vả mà là vì bị mất thăng bằng về tinh thần. “Việc không một người thân nào đến tiễn tụi em đi quy án khiến em trằn trọc mãi và nhận ra rằng tội ác mình gây ra nghiêm trọng đến mức nào.
Chắc là gia đình, bạn bè không còn coi chúng em là người nữa”, Trường nghẹn lời. Hiếu thì buồn bã kể từ ngày vào trại đến giờ không có người thân, bạn bè nào vào thăm mình và Trường. “Những phạm nhân khác tuần nào cũng có người đến thăm nuôi, còn tụi em thì… Ngày nào tụi em cũng chờ được quản giáo gọi báo có người đến thăm, nhưng càng chờ càng vô vọng”, Hiếu kể.
Nỗi lòng người phụ nữ yêu nhầm ác thú
Tìm về nhà Trường mới hiểu được hoàn cảnh thương tâm của chị Nguyễn Thi B., vợ phạm nhân. Ngày Trường gây án, chị B. đang mang thai tháng thứ 6. Nghe tin chồng phạm trọng tội, chị B. khóc đến ngất lịm. “Lúc mang thai là một trong những thời điểm thiêng liêng nhất trong đời của người phụ nữ, rất cần được chồng chia sẻ, vậy mà anh lại ở trong trại tạm giam”, chị B. nói trong nước mắt.
Trường vốn nổi tiếng khắp thị trấn Phong Điền bởi tính hung hăng, đam mê rượu chè và lười lao động. Trước đây, thanh niên này từng 2 lần ngồi tù về tội “Trộm cắp tài sản”. Ngày Trường đến tìm hiểu chị B., người nhà chị ai cũng ra sức ngăn cản, bởi họ nghĩ việc lấy một người hung hăng, từng vào tù ra tội như Trường cuộc đời của chị B. sẽ khổ. Biết gia đình chị B. không ưa mình, Trường ra sức thuyết phục. Trường nói nếu chị B. lấy mình thì Trường sẽ cải tà quy chính, chăm chỉ làm ăn. Nghĩ rằng Trường sẽ thực sự từ bỏ thói xấu, chị B. chấp nhận tình cảm của Trường.
Ngày cưới, Trường hùng hồn tuyên bố trước bà con hai họ rằng mình sẽ quay lại làm nghề bông sắt và sẽ làm người chồng tốt để lo cho vợ con. Nhưng, chỉ sau một năm kể từ khi cưới nhau, Trường lại trở về với những thói hư tật xấu cố hữu.
Ban đầu là đam mê rượu chè, gây gổ đánh người và cao điểm là gây ra vụ hiếp dâm, cướp tài sản chính người bạn thân của mình. “Tội ác của anh khiến em sụp đổ hoàn toàn. Em từng tính tìm đến cái chết để thoát khỏi nỗi đau đớn tinh thần này nhưng vì nghĩ đến đứa con nên lại thôi. Em không bao giờ muốn gặp lại anh nữa”, chị B. nức nở.
Tâm trạng của chị B. cũng là nỗi lòng của chị Võ Thị Th., vợ phạm nhân Hiếu. Khi biết tin chị Th. quyết định lấy Hiếu làm chồng, gia đình, hàng xóm ai cũng hết lời khuyên can. Sự khuyên can này rất có lý bởi chị Th. vừa đẹp người đẹp nết còn Hiếu là đối tượng lưu manh bị nhiều người xa lánh. Nhưng tình yêu và niềm tin sẽ cảm hóa được Hiếu bằng tình yêu đã khiến chị Th. vượt qua dư luận để lấy Hiếu làm chồng.
Sau ngày cưới, thấy Hiếu có dấu hiệu trở về với thói hư tật xấu cũ, chị Th. khuyên chồng chăm chỉ lao động để xây dựng cuộc sống gia đình nhưng Hiếu ít khi nghe lời. “Em đã dốc hết ruột gan để yêu chồng nhưng tình yêu đó không đủ sức cảm hóa anh”, chị Th. rầu rĩ.Theo Dân Việt/Thế giới & Hội nhập