Một người đẹp, nổi tiếng, lấy một thương gia, mà thương gia đó về hình thức không tương xứng với chị, thì những lùm xùm là điều không tránh khỏi. Tuy nhiên, nếu để lý giải tình cảm của Cường với chị, chị sẽ lý giải điều gì, rằng cái lý của tôi là thế?
Tôi không thích nói về Cường trong bất kỳ bài phỏng vấn nào. Nó không nên cho cả tôi, không nên cho cả Cường và không nên cho chuyện tình cảm. Bởi vì, cuộc sống đâu biết được chữ ngờ. Tôi nghĩ, đã là một người phụ nữ, nhất là những người phụ nữ đã biết làm mẹ như thế nào, họ sẽ hiểu được tại sao lại như thế. Và tôi sẽ không giải thích cho những người luôn cố tình không hiểu, chưa trải qua cảm giác đó, họ sẽ không bao giờ hiểu.
Có thể, tôi rất tham vọng, thậm chí tham lam trong công việc, nhưng với tình cảm thì chẳng có ai có tham vọng lấy một ông chồng giàu để khỏi phải làm gì, suốt ngày chỉ đi chỉnh sửa sắc đẹp. Nhìn những gì tôi làm, nhìn cách nói chuyện hay tính cách của tôi, thì tôi không có mục đích sống trong một căn nhà giàu có mà ở đó tài sản không phải của mình để rồi tôi phải làm một cái con rối trong ngôi nhà đó.
Vậy thì tôi cũng chẳng có lý do gì để ở cạnh một người không tương xứng với mình, nhiều tai tiếng như người ta đồn đại, làm cho cuộc sống của mình phức tạp hơn, nếu điều đó không vì hai chữ tình yêu. Nếu không vì điều đó, chẳng có lý do gì níu giữ sự hiện diện cạnh nhau của hai người cả.
Gần như chị luôn sống cho người khác thấy dư luận không là gì với chị. Tuy nhiên, những điều liên quan đến hình ảnh, đến công việc, mà nói mình không quan tâm thì quả là… sai bét. Xin được thẳng thắn, chị có quan tâm không khi mình hết hợp đồng với một hãng điện tử điện lạnh, người thế chị lại là người cũ của Cường?
Tôi và Hà Tăng gặp nhau suốt trong chỗ tập thể dục. Và tôi cũng như Hà Tăng toàn là không liên quan tới nhau về hình ảnh, về công việc, về tất cả mọi thứ. Vô tình, một người cũ và người mới đều lên bàn cân mà điều đó cả tôi lẫn Hà Tăng đều không thích. Nhất là những người có học thức và lòng tự trọng thì chả bao giờ thèm việc ai thắng ai trong những chuyện như thế. Bởi vì nếu mà làm như thế, thì người đàn ông mới là có giá trị còn hai người phụ nữ ấy chẳng bao giờ có giá trị cả. Tôi không bao giờ muốn điều đó. Và tôi đã từng nói: Với tôi, người cũ sẽ là bạn của tôi. Như thế người đàn ông mới biết sợ. Chứ còn ghen bóng ghen gió, nói này nói nọ, thì người đàn ông sẽ cảm thấy khoái chí. Hơn nữa, khi mình nói ra, người ta sẽ đánh giá mình chứ không phải đánh giá người bị nói.
Mới đây, cũng có một bài viết nói cô ấy soán ngôi Hồ Ngọc Hà thế này thế nọ, tôi nghĩ thế vài năm nữa cô ấy cũng bị soán ngôi à? Vậy thì tôi cũng đã soán ngôi được rất nhiều người à? Nhưng tôi đúc kết lại, tôi và Hà Tăng là hai người văn minh, có học thức, ít nhất là không bao giờ đem mình ra so sánh với ai.
Đó là cái lý của người… hạnh phúc!
Tôi nghĩ, mình sống sao thì cuộc sống sẽ dành tặng cho mình những điều tương xứng. Trên hết, khi mình đã quá nhiều kinh nghiệm hơn 10 năm trong lĩnh vực giải trí, tôi biết cần đón nhận cái gì và cần xua đuổi cái gì ra khỏi cuộc sống của mình. Và anh biết, tôi lần đầu tiên làm mẹ, và cũng chẳng có kinh nghiệm gì cả. Chỉ có điều, khi một hai người nói, mình còn cảm thấy buồn lòng. Nhưng khi mọi người cùng a dua nói theo, thì mình cảm thấy buồn cười.Cuối cùng mình nhận ra một điều, mọi người không có thói quen khám phá hay tìm hiểu một câu chuyện gì đó mà chạy theo xu hướng a dua một cách thiếu am hiểu. Tôi đón nhận một cách bình thường và cho nó trôi tuột qua từng ngày.
Đi qua tất cả mọi thứ: dư luận, sự nghiệp, nổi tiếng, tai tiếng, cô đơn, hạnh phúc, người ta bảo, giá trị cuối cùng sau tất cả là sự bình yên của mình và niềm vui của những người thân. Chị có thể nói rõ hơn về vế thứ hai?
Hiện tại bây giờ tôi biết bố mẹ tôi rất thong dong tận hưởng cuộc sống. Cũng như những người thân của tôi tronggia đình. Bên cạnh đó, tôi có một gia đình đoàn tụ ở Sài Gòn, những ước mơ của bố mẹ ngày xưa đều trở thành sự thật hết. Nên là, tôi hạnh phúc khi thấy những người thân, họ hàng mình hạnh phúc. Họ có những suy nghĩ đơn giản lắm: chỉ là con cái trưởng thành, có những gia đình hạnh phúc, có những bữa cơm đầm ấm. Tôi làm cho những điều đó trở thành sự thật-cho bố mẹ được đi du lịch, nghỉ ngơi, khám phá những điều khác nữa. Sau đó, điều hạnh phúc nhất của ông bà bây giờ đó là đã lên chức ông bà ngoại. Và sắp tới sẽ lên chức ông bà nội. Tôi thấy được sự hồn nhiên của ông bà ngoại khi chơi đùa với cháu ngoại của mình. Đó là hạnh phúc thật sự và niềm vui thực sự. Đó là điều tôi nghĩ tôi đã làm được cho gia đình của tôi.
Đó là gia đình bên ngoại, còn bên nội - gia đình chồng chị?
Chuyện này tôi không đụng tới. Cường vẫn đưa em bé về thăm bố mẹ Cường nhưng bản thân tôi, tôi không muốn nhắc tới, mất công lại hiểu lầm, xích mích mệt lắm. Tôi vẫn muốn giữ cuộc sống độc lập như thế này để không muốn bất cứ ai nghĩ mình lợi dụng.
Vy Trần tổng hợp (Theo Phunutoday)