Mới đây, ca sĩ Tuấn Hưng đã thông báo được mời trình diễn tại sự kiện trong khuôn khổ Super Bowl. Đây là một thông tin khá chấn động vì Super Bowl là chương trình thể thao kết hợp âm nhạc lớn bậc nhất tại Mỹ, quy tụ những nghệ sĩ danh tiếng hàng đầu trong lịch sử vài chục năm qua như Whitney Houston, Madonna, Mariah Carey, Michael Jackson, Lady Gaga, Katy Perry… Trong đó, có những màn trình diễn đã đi vào lịch sử âm nhạc, trở thành kinh điển.
Vì vậy, việc một nghệ sĩ Việt Nam như Tuấn Hưng được mời tới trình diễn tại Super Bowl thực sự là sự kiện đáng ghi nhận. Nhiều khán giả rất bất ngờ và tò mò. Vậy, giọng hát Tuấn Hưng có kỹ thuật và nội lực thế nào?
Giọng hát mang âm sắc đặc biệt
Tuấn Hưng sở hữu một giọng hát khá đặc biệt, với âm sắc bụi và hơi khàn, mang tính smoky. Trong giọng hát này có chút lạo xạo của sỏi đá và màu nhang nhác bạc. Nhờ chất khàn và bụi đặc trưng đó, Tuấn Hưng đã tạo nên dấu ấn riêng trong giọng hát của mình. Anh hát một cách đầy chất đời và tình, như một kẻ si tình đang lãng du trong thứ nhạc Pop đậm độ phủi của mình.
Ở trường hợp của Tuấn Hưng, âm sắc giọng hát đã gắn bó không thể tách rời như hai mặt của một chiếc lá với tính cách và phong cách âm nhạc anh theo đuổi – còn gọi là Hưng Pop.
Quả nhiên, Tuấn Hưng không thể hát đẹp theo lối truyền thống, là phải mượt mà hay tròn vành, rõ chữ. Thay vào đó, anh đi theo những lối hát riêng có và dùng nó để tạo nên dấu ấn cho mình.
Tuấn Hưng nhận thư mời trình diễn tại Super Bowl
Với giới chuyên môn, cách hát của Tuấn Hưng có thể gây khó chịu vì không đi theo một lề lối có sẵn nào. Anh không cộng minh, không legato, cũng không cân bằng note, lại hay dùng bạch thanh, cố ý bẻ chữ… Nhưng khán giả đại chúng lại thấy đồng cảm được với giọng hát ấy dễ dàng hơn. Họ tìm thấy ở anh chất lãng du, day dứt và tình đến tái tê.
Tuấn Hưng không cần ỉ ôi, luyến láy quá nhiều mà có sao hát thế, bộc phát và thẳng tuột hết ra, nhưng lối nhấn nhá, dằn dứ của anh khiến người nghe cảm thấy như rút hết tâm can, bão lòng. Trong giọng hát của anh luôn ẩn chứa sự dằn vặt, gào thét và tình đến đỉnh điểm.
Các kỹ thuât hát riêng có, tạo nội lực cho giọng hát
Về loại giọng, Tuấn Hưng thuộc tenor 2 (cùng sắc thái giọng với Tùng Dương, Tấn Minh…) ít thấy hơn tenor 1 (như Bằng Kiều, Hà Anh Tuấn, Bùi Anh Tuấn, Trọng Tấn…).
Lợi thế của loại giọng này là quãng phát triển. Bởi vậy, Tuấn Hưng thường xuyên belt được giọng ngực trên G#4 nội lực, F4 to khỏe và E4 đanh dày. Anh cũng hay phrase ở D4, Eb4 chắc khỏe, với âm sắc tối hơn một chút. Tất cả điều này tạo nên chất đàn ông, cứng cáp trong giọng hát Tuấn Hưng, đúng với tính cách của anh.
Chất dày và hơi tối của tenor 2 giúp giọng Tuấn Hưng dù hơi thô, nhưng vẫn có được sự ấm áp, dày dạn. Một trong những sở trường của anh là chuyển giọng sang falsetto nhưng tận dụng airy voice để tạo sự mềm mại, êm ái. Falsetto của Tuấn Hưng có thể xuống tới D4 và rất ấm.
Quãng trầm của Tuấn Hưng không quá phát triển, nhưng vẫn được tận dụng tối ưu trong các ca khúc của anh. Lợi thế của tenor 2 giúp Tuấn Hưng chỉ cần hát nhẹ cũng xuống được A3 chest voice và sử dụng airy voice chest voice dưới A#3, nghe rất quyến rũ. Nốt thấp nhất Tuấn Hưng xuống được là F2, nhưng không support.
Tuấn Hưng
Bình thường, Tuấn Hưng có thể xuống tới C#3, nhưng chỉ mờ mờ như làn khói thuốc thoảng qua, đủ để biểu đạt cảm xúc. Tuy nhiên, chỉ cần lên một nốt thôi, anh đã có thể belt vibrato tốt trên Eb3 và sử dụng airy voice dưới tận F3, tạo ra những hơi thở đầy khắc khoải phả vào ca khúc.
Tuấn Hưng biết dùng airy voice rất đúng chỗ, đúng lúc, để đong đầy cảm xúc mà không bị thừa mứa. Anh thương hát theo lối thủ thỉ, tâm tình trên airy voice.
Dù không học hành bài bản, nhưng Tuấn Hưng lại mở rộng quãng để lên được những nốt khá cao. Anh có thể lên Bb4 trong các đoạn phrase một cách dễ dàng, nhanh nhạy và belt rung tốt ở G#4 với sự sắc lạnh.
Tuấn Hưng có thể belt cao tới Bb4 và thường xuyên belt trên A4. Đây là điều mà không phải tenor 2 nào cũng làm được. Đặc biệt, ở quãng A4, Tuấn Hưng tạo được nhiều sắc thái khác nhau, lúc chạy thẳng, lúc lại gằn giọng và tạo độ khàn rất riêng, chất, đầy xúc cảm.
Và đặc biệt hơn cả, Tuấn Hưng có thể dùng mixed voice để lên tới những nốt đô cao C5, C#5 đậm màu Rock. Đây là điều hiếm gặp ở một tenor 2 không được đào tạo bài bản tại Việt Nam.
Tuấn Hưng không phải ca sĩ biết rung chuẩn mực, đúng tần số và nhiều support, nhưng anh lại có những cách rung và luyến riêng để tạo nên phong cách cho mình.
Tuấn Hưng thường rung hờ, rung khẽ, rung không rõ tần số, lack vibrato, không rung lúc đầu nhưng rung về sau để tạo hiệu ứng run rẩy. Trong lúc hát, anh hay đẩy luyến láy, melisma nhẹ nhàng và duyên dáng, tình tứ. Khi lên cao trào, anh vẫn dùng melisma đầy bão liệt, cảm xúc.
Đặc biệt, Tuấn Hưng có lối hát riêng biệt là chạy chữ trước rồi nhấn chữ sau theo kiểu rung nhẹ và đẩy vị trí âm thanh lên trên để tạo chất tình, phiêu lãng, phong trần.
Tuấn Hưng nhả chữ rất tình, duyên. Anh nhả chữ theo kiểu chậm lúc đầu rồi đẩy mạnh sang chữ kế tiếp hoặc nuốt chữ kế tiếp để nhấn nhịp.
Chính vì không đi theo chuẩn mực thanh nhạc nên Tuấn Hưng có những lối hát "ngược chuẩn" rất độc đáo. Anh thường hạ thanh quản để chà sát lúc hát, làm giọng nam tính, day dứt, phả màu khó thuốc. Hoặc, đãi chữ bạch than một cách ngạo nghễ, nghêu ngao như kẻ lãng du.
Ngay cả cách phát âm bạch thanh và bẻ chữ chứ không tròn chữ cũng tạo nên chất riêng cho Tuấn Hưng. Chẳng hạn, /yêu/ thành /iêu/. Anh cũng thường nhấn mạnh vào các phụ âm đầu để tạo sự da diết, như /x/ luôn chuyển thành /s/, /ch/ thành /tr/.
Ngoài ra, Tuấn Hưng nhảy chữ rất có nhịp, nhạc tính. Anh hát ngọt nhưng cũng rất đàn ông. Và dù hát Pop, nhưng trong giọng hát và cách hát của Tuấn Hưng vẫn đậm màu Rock.
Có thể Tuấn Hưng không phải ca sĩ có giọng hát nội lực hay kỹ thuật nhất tại Việt Nam, nhưng trong tiếng hát của anh thực sự mang nhiều điểm nhấn riêng, khiến anh trở nên ấn tượng hơn cả trong mắt người nước ngoài.