Một trong những mong muốn lớn nhất của chúng ta là ba mẹ luôn khoẻ mạnh. Nhưng đó lại là điều xa xỉ nhất, đặc biệt là khi mình ngày càng trưởng thành còn ba mẹ ngày càng có tuổi, thời gian được ở cạnh bên gia đình cứ vơi dần đi.
Mới đây, câu chuyện của Thục Quyên Nguyễn (32 tuổi) - một cô gái đến từ Đắk Lắk về gia đình mình cũng như quá trình đồng hành cùng ba chạy thận và lời hứa với ba đã khiến cư dân mạng vô cùng xúc động. Thục Quyên cũng chính là founder của Byquyenclothing, một tiệm đồ vintage theo phong cách cổ điển Nhật nổi tiếng trong giới trẻ.
Theo đó, ba của Quyên phát hiện bệnh từ năm 2014, khi đó cô mới là sinh viên năm 2. Gia đình không có điều kiện, Quyên vừa đi học vừa đi làm thêm vừa lo lắng cho ba ở bệnh viện khi ba xuống TP.HCM chữa bệnh. Sau đó ba cô bắt đầu chạy thận, cứ 3 lần/tuần cho đến bây giờ.
Từ đó đến nay đã 10 năm trôi qua, có khi ba Quyên phải xuống TP.HCM, có khi lên bệnh viện ở Buôn Mê Thuột. Cũng ngần đó thời gian, trong lòng cô luôn nung nấu mong ước có nhà ở gần bệnh viện tỉnh để ba đỡ phải đi lại vất vả vì nhà cô cách bệnh viện khoảng 40km, ba phải di chuyển bằng xe bus.
Cuối cùng, sau 10 năm với rất nhiều sự cố gắng của bản thân, sự kiên cường của ba Quyên và gia đình, Quyên đã thực hiện được lời hứa dành cho ba. Cô đã mua được đất và làm được nhà ở gần bệnh viện, 40km thay bằng 3km và ba có chỗ nghỉ ngơi sau khi chạy thận.
Nguyên văn chia sẻ của Quyên Nguyễn:
Lời hứa dành cho người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời mình
Ba mình phát hiện và phải chạy thận vào năm 2014, tức là vào năm mình học năm 2 đại học. Năm đó mình là người đồng hành cùng ba mình chạy đi 3-4 bệnh viện để khám và điều trị và cũng là lúc ba phát hiện mình bị thận giai đoạn cuối...
Lúc đó nhà mình nghèo, mình đi học không có xe máy, hay đi bộ vì ở gần trường. Sáng 4h15 mình vẫn nhớ hay mượn xe máy bạn ra bến xe miền Đông đón ba rồi chở ba qua Chợ Rẫy hàng tháng. Lúc đó ba mình chưa phải gắn máy chạy thận mà thường lấy thuốc 1 tháng/lần. Hai anh mình đều làm xa nên ba vào TP.HCM mình lo hết. Mình đón ba qua bệnh viện khám rồi tranh thủ đi phát tờ rơi vào 5h15 sáng, sau đó 7h30 về phòng trọ thay đồ đi học.
Trong 1 lần ba vào TP.HCM khám và xuống Bình Dương để thử uống thuốc nam điều trị thận. Trong lúc đi xe về TP.HCM thì ba khó thở và phải cấp cứu gấp trong chiều, chỉ chậm vài phút chắc mình sẽ không thực hiện được lời hứa dành cho ba. Hai anh em mình thay nhau chăm ba ở bệnh viện Gia Định và cũng chính lần đó ba mình bắt đầu chạy thận 3 lần/tuần đến bây giờ.
Bẵng đi mà giờ đã 10 năm ba mình chạy thận, có chạy ở TP.HCM rồi chạy ở quê. Nhà mình ở xã, cách thành phố Buôn Mê Thuột tầm 40km. Hàng tuần ba mình phải di chuyển liên tục trên xe buýt mỗi sáng để lên bệnh viện tỉnh chạy thận. Vì sức khỏe cũng yếu, có ai chạy thận mà khoẻ đâu nên đi xa ba mình hay mệt. Có hôm đang ngồi trên xe bus thì té ầm xuống, hay có hôm bị trộm lấy mất ví trên xe bus.
Tính mình thường ít nói hay hứa hẹn điều gì cho ai mà thường nghĩ là làm cho được. Vậy mà từ khi nào mình đã mua được đất ở thật gần bệnh viện tỉnh và không nghĩ là đã xây được nhà cho ba mình có chỗ nghỉ ngơi. Để mỗi lần mẹ mình có đi đâu, hay sợ ba mình cấp cứu gấp không biết gọi xe hay gọi cho ai nữa.
Vậy là từ cô gái ngày nào không có 1 đồng trong người mọi người ạ, đi học còn xin trả lại học phí vì mình học trường công và là người miền núi vậy mà thoắt cái 10 năm trôi qua, mình thực hiện được ước mơ cho ba mẹ mình. Mẹ mình có chỗ ở tốt hơn, ba mình có chỗ ở gần bệnh viện có 3km chứ không phải là 40km nữa.
Mình làm việc và sinh sống ở TP.HCM, mình thường vẫn ước được đi nước ngoài thăm thú hay mua được 1 căn nhà ở đây cho chính bản thân mình nhưng thôi mình tạm gác lại trong năm vì ba mẹ đã nhé! Năm sau mình hứa sẽ dành tiền để đi Hàn Quốc hay đi Nhật vì 32 tuổi rồi mình chưa đi nước ngoài bao giờ cả, dù làm trong ngành truyền thông.
Nhưng năm nay đối với mình như vậy là tự hào lắm với bản thân mình 1 đứa tay trắng đi lên từ con số 0. Mình không hay tâm sự ở đâu nhiều nhưng viết lên đây thấy nhẹ lòng, cũng là chút kỷ niệm mình muốn chia sẻ.
Sau khi được đăng tải, câu chuyện của Quyên Nguyễn khiến cư dân mạng vô cùng xúc động. Trong vòng chưa đầy 1 ngày, bài đăng nhận về 165k lượt xem và gần 6 nghìn lượt yêu thích trên Threads. Nhiều người cho biết mình đã rơi nước mắt khi đọc tâm sự của Quyên và khâm phục nỗ lực của cô gái này. Có người lại chia sẻ về câu chuyện của bản thân với bố mẹ đồng thời gửi những lời động viên Quyên và gia đình. Một số bình luận từ cư dân mạng:
- Mẹ mình đã cố gắng tận 24 năm với suy thận đấy. Chúc ba bạn sẽ còn đi xa hơn nữa để nhìn thấy bạn luôn tràn đầy hạnh phúc.
- Chị Quyên giỏi quá. Ba em đột ngột ra đi cách đây 2 tuần. Ba không đau ốm gì cả, chỉ là đột ngột rời xa em. Em còn chưa báo hiếu và chăm sóc ba được ngày nào. Còn ba là còn tất cả chị nhỉ? Em mong bác mạnh khoẻ ở bên gia đình chị lâu thật là lâu chị nha.
- Chị ơi, chị thật sự đã làm rất tốt ý. Chúc gia đình chị có thật nhiều sức khỏe và nhiều niềm vui.
- Đọc hết bài của bạn rồi. Khâm phục bạn. Giỏi lắm. Chúc ba của bạn thật khỏe mạnh nhé.
- Em khóc huhu khi đọc bài này. Chúc bác thật mạnh khỏe, chúc chị thành công.
- Chúc bạn và bác những điều tốt đẹp nhất và ngọn lửa mãi rực sáng trong tim!
- Thật ngưỡng mộ chị và ba, siêu dũng cảm và bản lĩnh. Em chúc bác luôn mạnh khoẻ và bình an ạ!