Bố mẹ vợ bỏ 9 tỷ mua đất xây nhà cho con gái, con rể: Mâu thuẫn không ngờ khi đến đoạn hoàn thiện

Thiên Kim |

Để làm được căn nhà, vợ chồng tôi phải vay mượn, cố gắng làm thêm, chi tiêu dè sẻn để giúp các con, vậy mà...

Tôi tên là Tuyết, năm nay 57 tuổi. Ở cái tuổi đã qua nửa đời người, tôi từng nghĩ mình đủ bình thản để đối diện với mọi chuyện. Vậy mà có những ngày, nằm trong căn nhà cũ, tôi trằn trọc mãi không ngủ được, chỉ vì một câu nói của con rể.

Vợ chồng tôi không giàu có gì. Cả đời đi làm, chắt chiu từng đồng, mong đến lúc về già có chút an nhàn. Con gái lấy chồng, có cháu, nhìn con thuê nhà, sống chật vật, lòng tôi không yên. Thương con, thương cháu, hai vợ chồng bàn nhau một chuyện lớn: bỏ 9 tỷ để mua đất, xây nhà cho vợ chồng con gái ở.

Nói là "bỏ ra" cho nhẹ lòng chứ thực tế, chúng tôi phải vay ngân hàng một khoản không nhỏ. Mỗi tháng, hai ông bà lại cặm cụi xoay xở trả nợ. Lương hưu không nhiều, còn phải buôn bán thêm, dè sẻn từng khoản chi. Tôi vẫn tự nhủ: Thôi thì mình cực thêm vài năm, con cái ổn định là được.

Từ đầu, tôi đã nói rõ với các con: khi nào trả hết nợ ngân hàng, vợ chồng tôi sẽ sang tên căn nhà cho vợ chồng con gái. Đó là dự định nghiêm túc, không phải lời nói cho qua. Tôi nghĩ, làm cha mẹ, chẳng ai lại đi giữ của của con.

Nhà xây xong phần thô, tôi tính toán lại, thấy còn nhiều khoản cần tiền. Tôi nói với con gái và con rể: "Phần hoàn thiện, vợ chồng các con cố gắng bỏ ra khoảng 1 tỷ. Bố mẹ đã gánh phần lớn rồi." Tôi nghĩ đó là sự chia sẻ hợp lý.

Thế nhưng, Trung – con rể tôi – lại chần chừ. Một hôm, nó nói với giọng rất đắn đo: "Con sợ bỏ 1 tỷ ra mà nhà vẫn đứng tên bố mẹ. Lỡ sau này bố mẹ không sang tên thì tụi con mất trắng số tiền đó."

Tôi chết lặng.

Bố mẹ vợ bỏ 9 tỷ mua đất xây nhà cho con gái, con rể: Mâu thuẫn không ngờ khi đến đoạn hoàn thiện - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Không phải vì số tiền một tỷ. Mà vì cách nghĩ và cách nói. Hai ông bà già này đã bỏ gần chục tỷ, còn đang còng lưng trả nợ ngân hàng, vậy mà trong mắt con rể, chúng tôi lại giống như những người có thể "lật lọng" bất cứ lúc nào. Chỉ một câu nói thôi, mà bao nhiêu tình cảm, bao nhiêu hy sinh, bỗng chốc trở nên chông chênh.

Tôi giận. Giận đến run người nhưng buồn nhiều hơn giận. Buồn vì hóa ra, trong chuyện tiền bạc, tình nghĩa cũng có thể bị đặt lên bàn cân. Buồn vì con rể nhìn chúng tôi bằng ánh mắt của sự đề phòng, chứ không phải tin tưởng.

Đêm đó, tôi khóc. Tôi nghĩ, nếu các con thực sự khó khăn, vợ chồng tôi hoàn toàn có thể cố thêm một chút nữa, hoàn thiện nốt căn nhà cho trọn vẹn. Nhưng nghe cách nói đầy toan tính ấy, tôi thấy hụt hẫng vô cùng. Hóa ra, sự hy sinh của cha mẹ không phải lúc nào cũng được hiểu đúng.

Giờ đây, vợ chồng tôi rơi vào thế khó. Tiếp tục thì lòng không yên. Dừng lại thì thương con, thương cháu. Nói ra thì sợ mất hòa khí gia đình. Mà im lặng thì trong lòng nặng trĩu.

Ở tuổi 57, tôi không mong gì hơn ngoài sự tử tế và tin tưởng giữa người với người, nhất là trong cùng một gia đình. Tôi không biết rồi đây phải làm sao cho vẹn cả đôi đường. Chỉ biết rằng, có những vết xước trong lòng, dù không ai nhìn thấy, nhưng rất khó lành.

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại