1. Lần đầu tiên người dân Lisbon nhìn thấy Ronaldo, tất nhiên lúc ấy hãy còn là một cậu bé vô danh, là năm cậu 12 tuổi. Năm ấy, Ronaldo choáng ngợp hoàn toàn trước cảnh nhộn nhịp, cũng như sự rộng lớn của khuôn khiên sân bay. Trên cổ cậu là một chiếc thẻ, ghi tên, ngày sinh và địa chỉ cần liên trong lạc trong trường hợp cậu... bị lạc. Ngày ấy, Ronaldo bay một mình từ Madeira sang Lisbon.
Khi Ronaldo trở lại Lisbon vào tháng 11 tới, sẽ rất khó để cậu né... chính gương mặt mình. Bởi gương mặt ấy đã tràn ngập trên những áp phích và các sản phẩm cao cấp được bày bán trong sân bay. Đó có thể là một nhãn hàng thể thao, một loại nước uống tốt cho sức khỏe hay một loại nước hoa.
Chú nhóc Ronaldo ngày nào, giờ đã đứng trên đỉnh thế giới.
Và khi trở lại Lisbon sau đây hai tháng nữa, Ronaldo bước chân xuống sân bay trên những sải bước của một anh hùng. Bởi vì bây giờ cậu đã là một nhà vô địch Champions League, không chỉ một mà những ba lần. Cậu cũng có ba lần giành Quả bóng vàng.
Và mới mấy tháng trước, cậu còn cùng với Bồ Đào Nha giành chức vô địch EURO đầu tiên trong lịch sử. Mười tám năm kể từ bước chân rụt rè của cậu bé nhà quê Madeira đặt đến Lisbon, lịch sử của chính cá nhân cậu bé ấy, của Sporting Lisbon, bóng đá Bồ Đào Nha và bóng đá châu Âu đã thay đổi mãi mãi.
2. Aurelio Pereira, người chịu trách nhiệm tuyển mộ đã mang Ronaldo về Lisbon 18 năm trước, nói: "Lần đầu đến Lisbon, Ronaldo mới có 12 tuổi. Cậu bé mất nhiều thời gian để thích nghi. Và cậu đã khóc thật nhiều". Cũng chính Pereira đã gọi việc chiêu mộ được Ronaldo là điều kỳ diệu.
Thứ nhất, luật FIFA giờ đã cấm CLB chuyển nhượng những tài năng vị thành niên, trừ phi CLB tạo công ăn việc làm cho bố mẹ của chính cầu thủ nhí ấy. Thứ hai, đây là Bồ Đào Nha. "Ở Bồ Đào Nha, một cậu nhóc có tài đều sẽ được các CLB mang vào học viện từ năm 7 tuổi", Pereira nói. "Vậy mà không hiểu sao hàng loạt các CLB lại để sót một viên ngọc thô là Ronaldo".
Và để viên ngọc thô ấy trở thành cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử bóng đá Bồ Đào Nha, tất nhiên cậu bé đã phải trải qua một đoạn đường dài. Ronaldo nhớ lại: "Rời gia đình đến sống một nơi cách nhà mình đến mấy trăm dặm là trải nghiệm hãi hùng. Tôi chưa từng đi máy bay trước đó. Tôi đã phải nhìn mẹ khóc ở sân bay, và tôi cũng muốn khóc theo.
Cristiano Ronaldo - những ngày ấu thơ cùng Sporting Lisbon
Tuần lễ đầu tiên của tôi ở Lisbon ngập trong nước mắt. Madeira là một nơi nhỏ bé, trong khi thành phố thủ đô lại quá rộng và đầy những tiếng ồn. Tôi cùng với 9 bạn khác được cho ở cùng một phòng bên trong sân bóng của Sporting Lisbon. Thời gian đầu, tôi cứ như người nước ngoài. Vì người Lisbon không hiểu ngữ âm của tôi và tôi cũng thế. Tôi chỉ còn biết gọi về gia đình mỗi khi có cơ hội".
Cũng trong thời gian ấy, Ronaldo còn biết thế nào là bị cướp ngay trên đường phố. Để khỏa lấp nỗi cô đơn, Ronaldo vùi đầu vào tập luyện. Và cậu bé đã thăng tiếng rất nhanh. Đã có lúc, cậu thăng từ đội U15 lên U16, rồi U17, U18 chỉ trong vòng một năm.
3. Đến năm 17 tuổi, Ronaldo đã là thành viên đội một, mặc chiếc áo số 28. Ở một thành phố khác, HLV đang lên khi ấy là Jose Mourinho của Porto sau khi chứng kiến cậu bé của Lisbon thi đấu, đã phải thốt lên: "Cậu bé ấy hẳn phải là con trai của Van Basten. Vì phong cách của họ rất giống nhau".
Nhưng Mourinho chưa kịp chiêu mộ Ronaldo thì Man United đã làm việc ấy. Chỉ cần một lần xem Ronaldo thi đấu trong trận giao hữu trước mùa bóng hồi 2003, ông đã chiêu mộ ngay cậu về Man United. Bởi vì trận đấu vừa hết, Gary Neville và Ryan Giggs đã đến nói với Ferguson: "Sếp phải ký ngay với cậu bé ấy". Và Ferguson đã xuống lệnh cho bộ phận tuyển mộ: "Gút ngay với cậu nhóc trước khi xe bus của Man United rời đi".
Phần còn lại, như chúng ta nói, đã là lịch sử. Ronaldo không biết sợ hãi là gì đã chính thức rời Bồ Đào Nha, bước ra thế giới. Cậu mặc chiếc áo số 7 của David Beckham và Eric Cantona mà không hề thấy rộng. Sau đó, cậu thay thế chiếc áo số 7 khác của Raul Gonzalez một cách hết sức nhẹ nhàng. Và còn một điều mà Ronaldo chưa từng kể, giờ anh nói với tờ Mail:
- Mẹ tôi làm đầu bếp, vất vả cả đời để nuôi gia đình. Nên vừa ký hợp đồng với Man United, tôi gọi về và nói mẹ hãy nghỉ việc ngay hôm nay!
Lisbon là ký ức khó quên nhất trong cuộc đời Ronaldo.