Lời nguyền chết chóc của thanh kiếm trong mộ Càn Long

Trần Quỳnh |

Được coi là thanh kiếm của cõi âm, "lời nguyền chết chóc" ứng nghiệm trên thanh bảo kiếm của Hoàng đế Càn Long cho tới nay vẫn là một bí ẩn đối với hậu thế.

Được giới trộm mộ nhắc đến như một đại nhân vật, Tôn Điện Anh chính là kẻ đã “viếng thăm” và lấy đi không ít châu báu từ nơi an nghỉ của Càn Long Hoàng đế và Từ Hy Thái hậu.

Mộ tặc này đã từng khiến cho vị vua cuối cùng của nhà Thanh là Phổ Nghi tức giận đến mức suýt thổ huyết, còn thề sẽ không bỏ qua cho Tôn Điện Anh.

Những vật báu quý giá chính là mục tiêu hàng đầu của kẻ đạo mộ, bởi giá trị của một món bảo bối cũng đủ để phát tài. Nhưng trên thực tế, không phải ai cũng có may mắn đào được những thứ đồ trân quý như vậy.

Bên trong nơi an nghỉ của cổ nhân thường chứa đựng một số thứ thuộc về “tà môn”. Cửu Long bảo kiếm chính là một minh chứng cho điều này.

Lai lịch của Cửu Long bảo kiếm

Đây là thứ binh khí được Tôn Điện Anh đào lên từ lăng mộ của Hoàng đế Càn Long vào năm 1928. Kiếm dài 5 xích, chế tác phỏng theo hơi hướng của kiếm Mông Cổ nên có lưỡi cong sắc bén.

Vỏ kiếm được làm từ da cá mập, phía trên khảm đầy hồng ngọc, ngọc bích và kim cương. Trên thân kiếm chạm khắc hình chín con thần long uốn lượn, tượng trưng cho hàm ý “cửu cửu quy nhất”.

Theo quan niệm của Đạo gia, “cửu cửu quy nhất” biểu thị cho sự luân hồi. Hoàng đế Càn Long cho rằng giống như kiếp người, triều đại cũng có thể luân hồi, nên mới hạ lệnh làm ra thanh kiếm với ước nguyện vương triều Đại Thanh mãi mãi trường tồn.

Tương truyền rằng, Cửu Long bảo kiếm mang nhiều âm khí tựa như có oan hồn trú ngụ. Xung quanh thân kiếm luôn tỏa ra sương mù, chín con rồng khắc trên đó uốn lượn vần vũ. Đây vốn là thanh kiếm thuộc về cõi âm, dùng trên dương thế chính là trái với quy luật.


Phiên bản phục chế của Cửu Long bảo kiếm. (Ảnh: nguồn baike).

Phiên bản phục chế của Cửu Long bảo kiếm. (Ảnh: nguồn baike).

Lai lịch của Cửu Long bảo kiếm cho tới nay vẫn còn nhiều điều bí ẩn. Nhưng điều khiến cho hậu thế không khỏi khiếp sợ chính là lời nguyền chết chóc ẩn giấu bên trong thanh kiếm này.

Năm xưa, Tôn Điện Anh vì muốn tiêu trừ tang chứng để chạy tội, liền nghĩ ra cách đem đồ trân bảo trộm được tặng cho các “yếu nhân” (nhân vật chủ chốt) trong Quốc Dân Đảng.

Viên bảo thạch trong miệng Từ Hy được họ Tôn này tặng cho Tống Mỹ Linh, còn Cửu Long bảo kiếm được y giao cho Đới Lạp để chuyển tới tay Tưởng Giới Thạch. Đây cũng là khởi điểm cho lời nguyền “ai chạm qua đều chết” ứng nghiệm trên thanh kiếm.


Mộ tặc Tôn Điện Anh chính là kẻ mang thanh kiếm thuộc về cõi âm này lên dương thế. (Ảnh: nguồn internet)

"Mộ tặc" Tôn Điện Anh chính là kẻ mang thanh kiếm thuộc về cõi âm này lên dương thế. (Ảnh: nguồn internet)

Đới Lạp có trong tay bảo vật nhưng lại sợ bị mất nên giao cho Mã Hán Tam (khi ấy là Chủ nhiệm Văn phòng Quân thống cục Bình Tân) cất giữ. Họ Mã có trong tay bảo vật liền nổi dã tâm, một mực muốn biến Cửu Long bảo kiếm thành của riêng

Tuy nhiên vào năm 1940, Hán Tam bị rơi vào tay quân Nhật. Để bảo toàn tính mạng, họ Mã đã cắn răng tặng thanh kiếm này cho Sở Mật vụ Nhật Bản. Cửu Long bảo kiếm sau đó về tay của nữ điệp viên người Nhật là Kawashima.

Sau này, Kawashima rơi vào tay Quốc Dân Đảng. Khi bị Đới Lạp tra khảo, nữ điệp viên này có nhắc tới việc Mã Hán Tam giao nộp Cửu Long bảo kiếm. Mã Hán Tam quả thực khai nhận hành vi này. Cửu Long bảo kiếm lần thứ hai trở về tay họ Đới.

Lời nguyền chết chóc của thanh bảo kiếm

Như vậy, từ khi rời khỏi lăng mộ Càn Long, bảo kiếm này đã qua tay bốn người: Tôn Điện Anh, Đới Lạp, Mã Hán Tam và Kawashima. Điều khiến hậu thế không khỏi rùng mình là cả bốn người trên đều phải chịu những kết cục thảm khốc.

Ngày 17 tháng 3 năm 1946, Đới Lạp mang theo Cửu Long bảo kiếm lên chuyến máy bay khởi hành tới Nam Kinh để gặp Tưởng Giới Thạch. Nhưng do thời tiết đột ngột trở xấu, máy bay đâm vào đỉnh núi Giang Ninh và bốc cháy dữ dội.


Tưởng Giới Thạch từng là nạn nhân hụt của thanh bảo kiếm mang lời nguyền chết chóc. (Ảnh: nguồn internet).

Tưởng Giới Thạch từng là nạn nhân "hụt" của thanh bảo kiếm mang lời nguyền chết chóc. (Ảnh: nguồn internet).

Khi nông dân trong vùng tìm đến nơi, thanh bảo kiếm đã cháy không ra hình thù. Mọi người đều nghĩ là di vật của người quá cố nên an táng trong quan tài cùng thi thể của Đới Lạp.

Vì làm nhiều điều xấu, mộ của họ Đới sau đó bị san bằng. Tung tích thanh kiếm cũng biệt tăm từ đó, nhưng lời nguyền của nó vẫn liên tục ứng nghiệm.

Nữ điệp viên Kawashima bị xử án tử hình. Mã Hán Tam chết do trúng đạn trên đường chạy trốn. Tôn Điện Anh – kẻ “đầu xỏ” mang thanh kiếm tới dương thế cũng chết trong một trại tù binh của quân giải phóng.


Cái chết của bốn người từng chạm vào kiếm Cửu Long đã reo rắc nỗi sợ cho hậu thế về lời nguyền của bảo vật này. (Ảnh: nguồn baike).

Cái chết của bốn người từng "chạm" vào kiếm Cửu Long đã reo rắc nỗi sợ cho hậu thế về lời nguyền của bảo vật này. (Ảnh: nguồn baike).

Dù vậy, giai thoại về thanh bảo kiếm của cõi âm này cũng chưa vì thế mà dừng lại. Tương truyền rằng, năm xưa Tôn Điện Anh trước khi trộm mộ có gặp một vị cao tăng.

Theo lời của vị cao tăng này thì Nhật Bản đã hiện rõ cái thế “luân hồi”, kiếm Cửu Long phải được đưa ra khỏi mộ Càn Long mới giúp Trung Hoa có thể tránh được kiếp nạn bị ngoại tộc xâm lược lần thứ hai.

Kết quả là bốn năm sau ngày Tôn Điện Anh quật mộ, “Ngụy Mãn Châu quốc” được thành lập. Năm năm sau đó xảy ra biến cố tại cầu Lư Câu (sự kiện Lư Câu kiều) cùng với lời thách thức “ba tháng sẽ tiêu diệt Trung Hoa” từ Nhật Bản.

Tám năm kể từ ngày đó, Cửu Long bảo kiếm biến mất, “Ngụy Mãn Châu quốc” cũng sụp đổ.

Mang hàm ý của sự luân hồi, nhưng Cửu Long bảo kiếm không hoàn thành ước nguyện chấn hưng vương triều của Càn Long, mà lại bị cháy thành một mảnh sắt vụn để rồi biến mất cùng “nạn nhân” của mình.

Mặc dù chỉ là những câu chuyện được truyền tai nhau trong những lúc “trà dư tửu hậu”, nhưng giai thoại về lời nguyền của thanh bảo kiếm trong mộ Càn Long này vẫn khiến người đời không khỏi rùng mình mỗi khi nhắc đến.

 

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại