90 phút căng như dây đàn tại SVĐ Thường Thục đã thực sự biến thành những phút giây thử thách thần kinh cho những người chứng kiến như tôi chứ chẳng riêng gì những cầu thủ dưới sân. Các cháu, những người trẻ đang thể hiện bản lĩnh giống như những người lính đi qua phút giây sinh tử.
Và cũng bởi thế mà sự quả cảm, tinh thần dân tộc dường như trỗi dậy ở những chàng trai đang ở độ tuổi 23 đầy sức sống.
Tôi sẽ không thể nào quên được cái hình ảnh của “người lính già” Park Hang-seo không dám nhìn vào sân ở những phút cuối cùng. Từ trên khán đài, hành động duy nhất của tôi có thể làm để động viên ông ấy chính là cái xua tay như một lời nhắn nhủ: “Mọi chuyện sẽ ổn thôi, Park!”.
Chính ông đã thấy điều đó và để ngay sau đó không lâu được vỡ oà trong hạnh phúc. Cái lạnh của Thường Thục lúc đó dường như đã bị ngọn lửa của tinh thần U23 xua tan trong buổi tối lịch sử.
Điều duy nhất mà tôi muốn làm với người đàn ông xứ Kim chi ấy chính là sự sẻ chia. Tôi đã nói rằng, dân tộc tôi từng trải qua nhiều cuộc chiến tranh với ý trí kiên cường và quật khởi. Hôm nay, ông và các cầu thủ đã thể hiện đúng với tinh thần chiến binh, vì màu cờ dân tộc để vượt qua thử thách đầy bản lĩnh. Cảm ơn ông các chiến binh U23, các bạn đã vào trận với một tinh thần quả cảm để viết nên trang sử mới cho bóng đá Việt Nam.
Kết thúc trận đấu HLV Park Hang-seo đến ôm từng cầu thủ trong phòng thay đồ và nói câu cảm ơn tất cả bằng tiếng Việt.
Sau đó ông lặng lẽ ra ngồi chiếc ghế trong góc phòng tắm lấy tay gạt những giọt nước mắt đang lăn trên gò má (ảnh). Mà thực ra, khi bước vào đường hầm trong khoảnh khắc lịch sử ấy, khi Park ôm lấy tôi thì dòng lệ đẫm ấy tự nhiên đã tuôn trào.
Trong bữa ăn muộn sau trận đấu, ông ăn vội xong đứng lên giọng nghẹn ngào:
“Tôi vô cùng hạnh phúc được làm việc với các bạn. Hôm nay, các bạn đã cho tôi một niềm vui lớn nhất trong cuộc đời làm nghề huấn luyện viên.
Đến bây giờ tôi xin khẳng định là chúng ta đã biết cách khi thi đấu với các đội mạnh, đề nghị các bạn cho một tràng pháo tay cảm ơn những người hâm mộ quê nhà”.
Nói xong 2 mắt Park Hang-seo lại ngấn lệ. Những giọt nước mắt hạnh phúc, những giọt nước mắt của vinh quang. Bóng đá Việt Nam sẽ ghi nhớ dấu ấn này. Thay mặt đoàn từ Trung Quốc, tôi cũng muốn cảm ơn tất cả những khán giả đã luôn đồng hành, dõi theo toàn đội để tạo nên sức mạnh cho chiến thắng lịch sử này.
Sắp tới sẽ là “ngọn núi” U23 Iraq rất khó khăn. Thế nhưng hôm nay ta cứ vui, hy vọng ngày mai vẫn thế...