Càng phải vật lộn mưu sinh, dường như người ta càng thấy cay đắng khi nghĩ đến khoản lương cứng 22 nghìn USD/tháng cùng căn hộ sang trọng, ô tô riêng… mà HLV Goetz được hưởng chỉ để dẫn dắt đội U23 Việt Nam... xếp hạng tư ở SEA Games 2011.
Hôm vừa rồi tôi ngồi uống trà đá, tán chuyện với anh Minh - người chạy xe ôm thuộc dạng “lão làng” ở phố Trịnh Hoài Đức, nghe mà buồn: “Làm bục mặt cả ngày mà cũng chỉ mong kiếm đủ ăn vào những hôm trời đẹp. Chứ trời nắng, mưa, hay lạnh thì dân mình thường chọn đi taxi. Kiếm ăn khó lắm, không đủ tiền đổ xăng.
Ngồi không, hút thuốc lào vặt, đọc báo thấy HLV Goetz nhận lương 22 nghìn USD mà tức anh ách. Chẳng lẽ tôi lại gọi điện tới VFF để xin… làm HLV trưởng thay ông Goetz. Nói thật chứ không đùa, nếu chỉ nhận lương bằng 1/20 lương của ông Goetz mà chỉ phải đảm bảo mục tiêu xếp hạng tư SEA Games thì tôi tin mình cũng làm được. Thực lực của cầu thủ mình như thế, đội ngũ trợ lý sáng như thế, chẳng cần thầy ngoại cũng ở tốp đầu Đông Nam Á”, anh Minh tâm sự.
Và không hiểu lãnh đạo VFF có hiểu “ý tứ” ấy của ông Goetz hay không mà vẫn cười tủm tỉm, thông cảm, bảo đảm cho cho ông thêm thời gian và cơ hội? Và giả sử một HLV nội nhận lương chỉ bằng 1/4 HLV Goetz (khoảng 5 nghìn USD) mà chỉ mang về tấm HCĐ SEA Games (chứ đừng nói đến chuyện xếp hạng tư), thì liệu có nhận được sự chia sẻ đến thế, hay lập tức bị sa thải ngay khi còn ở Indonesia?
Càng nghĩ tôi càng thấy tiếc khoản tiền hơn 130 nghìn USD trả cho 6 tháng lương đã qua của HLV Goetz. Chẳng lẽ ở VFF không có ai biết xót tiền?
Theo Danviet.vn