Ông Vũ Văn Hộ cũng không thể chiến thắng được quy luật sinh, lão, bệnh, tử của cuộc đời. Chiều 28/7, tin buồn đến với Văn Thanh. Điều may mắn nhỏ nhoi mà Văn Thanh có là anh được ở cạnh bố trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời.
Ông Hộ bị ung thư, đã di căn vào xương. Bệnh viện không thể chữa trị được nữa và gia đình cũng xin đưa về nhà chăm sóc. Văn Thanh biết tin từ ngày 10/7, giấu nỗi buồn vào trong cùng HAGL thi đấu vòng 9 V.League 2020 vào chiều 11/7 rồi trở về thăm bố.
Tin buồn đến Vũ Văn Thanh vào chiều 28/7. Giờ càng là lúc Văn Thanh cần mạnh mẽ hơn trong cuộc sống. Ảnh: Thủ Khúc.
Hôm ấy, Văn Thanh ghi bàn, anh nhắm mắt, chắp tay cầu nguyện điều tốt đẹp nhất đến với bố. Đôi mắt như chực khóc nhưng cá tính mạnh mẽ một lần nữa giúp anh cân bằng trở lại.
Văn Thanh xin CLB được về nhà 2 ngày thăm bố rồi lại trở lại tập luyện chuẩn bị cho vòng đấu tiếp theo. HLV Lee Tae-hoon nói Văn Thanh cứ ở nhà, lo cho gia đình nhưng hậu vệ sinh năm 1996 không làm thế. Anh nói rằng đây là giai đoạn khó khăn, CLB cần anh và có lẽ anh cũng cần CLB, cần bóng đá vì đó như một liều thuốc giảm đau cho những ngày khó khăn nhất.
Sâu thẳm bên trong Văn Thanh, nỗi day dứt vẫn chất chứa được che lấp bởi vỏ bọc mạnh mẽ bên ngoài. Mỗi lần Văn Thanh về thăm, ông Hộ dường như khoẻ hơn nhưng khi Thanh đi, sự mệt mỏi lại ùa về nhưng ông hiểu bóng đá quan trọng thế nào với con trai và lại đẩy Thanh đi.
Ông Hộ gắn liền với những chặng đường bóng đá của Văn Thanh, trong những chuyến xe đưa con đi đá Giải nhi đồng, đi thử chân vào lò HAGL JMG.
5 năm trước, ông giấu cả nhà chuyện Văn Thanh bị hẹp van tim, tự lo liệu tiền bạc để vào HAGL cùng con trai đi chữa bệnh. Cuối cùng, được CLB giúp đỡ, các bác sĩ cũng sử dụng phương pháp không phải phẫu thuật, chỉ phải uống thuốc. Ròng rã 3 năm, Văn Thanh cũng khỏi bệnh.
2 năm sau, anh là thành viên chủ chốt của U23 Việt Nam giành ngôi á quân U23 châu Á 2018 lịch sử. Cuối cùng, thằng Thanh cũng làm ông nở mày nở mặt với cả xã Tứ Cường, huyện Thanh Miện, tỉnh Hải Dương. Ngày ấy, thằng Thanh con ông được cả nước nhớ đến như "chiến binh Thường Châu", nhớ đến với cái khoanh tay ăn mừng đấy hiên ngang và khí chất sau loạt luân lưu cân não ở bán kết với U23 Qatar.
Hôm nay, Văn Thanh cũng không cần giấu nước mắt vào trong lòng nữa. Với bố nay chỉ còn lại những kỷ niệm, nỗi buồn nào rồi cũng trở nên an yên hơn, Văn Thanh sẽ khóc, sẽ ngã quỵ đấy nhưng rồi cũng cần phải đứng lên, bước tiếp và sống hiên ngang như đã luôn như thế. Đó là sự tri ân đẹp nhất đến với người đã khuất.