Giorgio Chiellini càng già đá càng... hay.
Để hiểu bóng đá theo cách của Giorgio Chiellini, chỉ cần quan sát anh ấy trên sân cỏ là đủ: khi phần lớn các cầu thủ đều ăn mừng bàn thắng mà đội của họ ghi được, Chiellini thậm chí vui sướng hơn khi đội của anh không thủng lưới.
Khi Italia dẫn trước Bỉ 2-1 vào thứ Sáu, Leonardo Spinazzola đã xuất hiện đúng lúc để tước bàn thắng gỡ hòa mười mươi của Romleu Lukaku. Chiellini lập tức lao vào hôn Spinazzola nắm chặt tay, hét lên đầy phấn khích với ngôi sao Roma. Ghi bàn hay không ghi bàn, niềm vui là giống nhau.
“Chiellini là cầu thủ rất thích phòng ngự, và điều đó khá hiếm trong bóng đá”, một trong những HLV đầu tiên của trung vệ này - Walter Mazzarri tóm tắt.
Trong hơn 20 năm, Chiellini yêu thích công việc phòng ngự, chiến thắng trong các cuộc đấu tay đôi, húc vai và không ngại va chạm mạnh với cầu thủ tấn công của đối phương cho đến khi trở thành gương mặt quen thuộc nhất nước Ý.
Chiếc mũi quặp này dường như đã bị bẻ cong vì quá nhiều cú sốc, nhưng sự khắc khổ cũng giúp nụ cười của anh trở nên ngọt ngào hơn sau mỗi chiến thắng. Đã bao nhiêu lần Chiellini kết thúc trận đấu với cái trán sứt mẻ phải băng bó, bao nhiêu mũi khâu trên đầu và những vết bầm tím trên ống đồng, hay thậm chí là dấu răng của Luis Suarez trong một buổi tối nóng bỏng ở Natal, phía Bắc Brazil?
Chiellini giống như ngọn hải đăng của Italia.
Kể từ khi bắt đầu chơi bóng, “Chiello” chưa bao giờ sợ phải chịu đòn hoặc ăn miếng trả miếng. Với thể chất mạnh mẽ, cao 1m87, thân hình gầy nhưng góc cạnh cùng tinh thần đặc biệt cứng rắn, trung vệ này không ngán bất cứ đối thủ nào.
“Người ta thường nói cậu ấy có một cái đầu tốt, nhưng cậu ấy đặc biệt giỏi ở bên trong cái đầu đó”, Mazzarri cười khi nhớ về hậu vệ trẻ này ở Serie B - trong màu áo Livorno (2003-2004), về việc anh ấy tham gia tập luyện và những mong muốn của anh ấy.
“Trong đầu Chiellini, cậu ấy đã là một nhà vô địch. Cậu ấy không bao giờ bỏ cuộc. Vào thời điểm đó, tiền đạo của chúng tôi là Cristiano Lucarelli, Giorgio sẽ kèm anh ấy trong buổi tập như thể đó là trận chung kết Champions League vào mỗi buổi sáng.
Bằng cách làm việc như vậy, cậu ấy đã tiến bộ liên tục. Giờ đây, cậu ấy có thể tập trung suốt 90 phút mà không bao giờ rơi vào tình trạng mất tập trung, hay hời hợt dù chỉ một giây. Rất ít cầu thủ biết cách làm điều đó”.
Tất cả các HLV từng làm việc cùng Chiellini đều sẵn sàng “làm chứng” cho tâm lý mẫu mực, lòng tốt và sự điềm tĩnh của anh ấy trong cuộc sống. Đó cũng là những thuộc tính “ẩn” của Chiellini trên sân, nơi anh trở nên hung dữ hơn vì công việc của mình.
Thực vậy, Chiellini cho dù luôn xuất hiện như quỷ dữ và sẵn sàng ăn tươi nuốt sống các tiền đạo đối phương, anh lại hiếm khi biến mình thành kẻ xấu. Trong 16 năm chơi bóng tại Serie A, Chiellini chỉ phải nhận 2 thẻ đỏ. Và sau khi mỗi lần phạm lỗi, anh luôn đưa tay ra để nâng đối thủ đứng lên.
Có Giorgio Chiellini, Italia có thể yên tâm lao lên phía trước.
Đối với Didier Deschamps, Chiellini nợ sự chuyển đổi vị trí từ hậu vệ cánh vào đá trung vệ, trong mùa giải 2006-2007. Với Antonio Conte, anh nợ những danh hiệu đầu tiên cùng Juve và bộ ba sắt đá này, với Andrea Barzagli và Leonardo Bonucci.
Nhưng đối với bản thân, không nghi ngờ gì nữa, anh ấy nợ tuổi tác của mình, với thành tích và danh tiếng của một trong những người giỏi nhất ở vị trí của mình.
Ngay tại EURO 2020, Chiellini chứng minh vai trò của mình thông qua những con số cụ thể, một cách không thể rõ ràng hơn. Khi có anh trên sân, khung thành Italia chỉ phải chịu 6,3 cú sút mỗi trận, so với 9,5 lần khi không có anh.
Và như chứng nhân của lịch sử, nếu EURO 2020 không bị hoãn lại một năm, Chiellini sẽ không có cơ hội trình diễn nghệ thuật phòng ngự của mình trên sân.
Vào tháng 8 năm 2019, anh ấy bị thương nặng ở đầu gối và phần còn lại dường như được viết bằng những dấu ba chấm. Chiellini phải ngồi ngoài 6 tháng và vật lộn tìm lại nhịp điệu. Cho đến tháng 1 vừa rồi, nhiều người thậm chí nghĩ rằng Chiellini đã dừng lại vì áp lực tinh thần ngày càng lớn.
“Chúng tôi đã phải thuyết phục cậu ấy tiếp tục”, HLV Mancini tiết lộ và phần sau đó, có thể trở thành lịch sử?