Dù đã nghỉ hưu nhiều năm nhưng nhà sáng lập Microsoft, Bill Gates vẫn đứng thứ hai trong danh sách người giàu toàn cầu của Forbes năm 2018 và 2019, tài sản cá nhân của ông đạt 101,5 tỷ đôla.
Vợ ông, bà Melinda từng tốt nghiệp Khoa Khoa học Máy tính tại Đại học Duke (Mỹ) và trở thành nhân viên của tập đoàn Microsoft. Khi bà gặp Bill Gates, ông đã là một người đàn ông giàu có, khả năng kinh tế của hai người rất khác nhau.
Tuy nhiên, vợ chồng tỷ phú đã biết cách "thỏa thuận" với nhau trong vấn đề san sẻ việc nhà, nuôi dạy con cái và kiếm tiền... Tất cả mọi vấn đề đều có sự chung tay của cả hai, đây cũng là bí quyết khiến hôn nhân của họ thêm bền vững.
Trong chương "Sự bất bình đẳng thầm lặng" trong cuốn tự truyện của mình, bà Melinda đã đề cập thẳng thắn, chân thực về chủ đề phụ nữ âm thầm chấp nhận việc không được trả lương, như làm việc nhà, chăm con...
Bà chỉ ra rằng, trung bình, phụ nữ trên toàn thế giới có 7 năm lao động không lương, nhiều hơn gấp 3 so với nam giới. Ở các nước nghèo, phụ nữ có xu hướng dành nhiều thời gian hơn cho công việc này.
Sự bất bình đẳng cũng xuất hiện trong cuộc hôn nhân của bà, nhưng hai vợ chồng đã nỗ lực rất nhiều để loại bỏ điều đó. Bà khẳng định "Cuộc sống của bà nội trợ không như mơ".
Dưới đây là những dòng tự truyện của vợ tỷ phú giàu thứ hai thế giới.
Suy nghĩ về khái niệm công việc không công đã định hình cách tôi nhìn nhận những gì xảy ra trong chính ngôi nhà của mình. Thành thật mà nói, tôi đã có sự trợ giúp tuyệt vời, lâu dài trong việc nuôi dạy con cái và quản lý các công việc gia đình, nhưng tôi nhận ra sự mất cân bằng ở những công việc không được trả thù lao trong chính ngôi nhà mình.
Có rất nhiều công việc liên quan đến nuôi dạy trẻ: đưa con đến trường, đến bác sĩ, đi luyện tập thể thao và tới các lớp học kịch; giám sát việc con làm bài tập về nhà; cùng thưởng thức các bữa ăn; giữ cho gia đình kết nối với bạn bè trong các bữa tiệc sinh nhật, đám cưới và lễ tốt nghiệp. Vào những thời điểm khác nhau, tôi đã đến gặp Bill, trong trạng thái kiệt sức và nói: "Giúp em với!".
Khi Jenn bắt đầu đi học mẫu giáo vào mùa thu năm 2001, trường học của con bé cách nhà khoảng 40 phút lái xe. Và tôi đã phải đưa đón con bé 2 lần/ngày.
Khi tôi phàn nàn với Bill về khoảng thời gian tôi phải lái xe, anh ấy nói: "Anh có thể đảm đương một phần trong số đó". Tôi hỏi lại: "Nghiêm túc đấy chứ? Anh sẽ làm việc ấy chứ?". "Chắc chắn rồi. Việc đó sẽ cho anh thêm thời gian trò chuyện với Jenn", Bill đáp và bắt đầu đưa đón con tới trường 2 lần/tuần.
Khoảng ba tuần sau, vào những ngày tôi đưa đón con đi học, tôi bắt đầu nhận thấy rất nhiều ông bố cũng đang làm việc đó. Khi đem thắc mắc hỏi một trong các bà mẹ, cô ấy cho hay: "Khi chúng tôi nhìn thấy Bill, chúng tôi về nhà và nói với chồng mình rằng: Này, Bill Gates cũng lái xe đưa con đi học đấy. Anh cũng có thể làm việc đó".
Một vài năm sau, tôi thấy mình lại là người cuối cùng ở trong bếp sau bữa tối, dọn dẹp tất cả mọi thứ cho cả 5 thành viên trong gia đình. Điều này khiến tôi phẫn nộ. Tôi nói: "Không ai được rời phòng bếp cho đến khi mẹ rời khỏi đây". Bill ủng hộ điều đó.
Hiện, một vài người có thể nghĩ: "Ồ, không, quý bà có đặc quyền đã mệt mỏi với việc là người cuối cùng ở trong bếp, một mình. Nhưng cô ấy không phải thức dậy trước bình minh. Việc cô ấy hỗ trợ chăm sóc trẻ là đúng".
Tôi hiểu. Tôi mô tả lại tình cảnh của mình không phải vì nó có vấn đề, mà bởi vì tôi có lợi thế xét về khía cạnh này. Sự mất cân bằng giới tính trong những công việc không được trả thù lao là một chủ đề hấp dẫn đối với tôi, một phần vì nó là gánh nặng chung ràng buộc nhiều phụ nữ với nhau.
Rốt cuộc, ẩn ý trong mọi cuộc thảo luận về công việc không công là sự bình đẳng của mối quan hệ.
Khi lần đầu sinh Jenn, tôi cảm thấy rất cô đơn trong cuộc hôn nhân của mình. Bill là tổng giám đốc điều hành của Microsoft vào thời điểm đó. Anh ấy đã quá bận rộn. Mọi người đều cần anh ấy. Và tôi từng nghĩ, có lẽ anh ấy muốn có con về mặt lý thuyết, nhưng thực tế không phải vậy.
Ngay từ sớm, chúng tôi đã chuyển đến sống trong một ngôi nhà nhỏ, ấm cúng mà tôi chọn sau khi đính hôn. Anh ấy cảm thấy ổn với ngôi nhà đó. Nhưng một năm rưỡi sau, chúng tôi đã dọn đến ngôi nhà lớn hơn nhiều mà Bill đã bắt tay xây dựng từ hồi anh ấy còn độc thân.
Tôi đặc biệt không muốn chuyển đến ngôi nhà đó. Thực tế, tôi cảm thấy như Bill và tôi thậm chí không còn đồng cảm về những gì chúng tôi muốn và chúng tôi chẳng có mấy thời gian để trò chuyện.
Vì vậy, khi ở giữa tất cả những điều đó, tôi nghĩ tự mình đã rơi vào khủng hoảng. Và nó thúc đẩy tôi phải tìm ra tôi là ai và tôi muốn làm gì.
Tôi không còn là quản lý của một doanh nghiệp về máy tính. Tôi là một bà mẹ có một đứa con nhỏ cùng một người chồng vô cùng bận rộn, luôn phải đi công tác và chúng tôi sắp chuyển đến sống trong một ngôi nhà khổng lồ. Tôi tự hỏi mọi người sẽ nghĩ gì về tôi, vì ngôi nhà đó chứ không phải vì chính bản thân tôi. Đó là lúc tôi bắt đầu chinh phục một mối quan hệ vợ chồng bình đẳng.
Chúng tôi đã cùng nhau đi một chặng đường dài trong khoảng 20 năm hoặc lâu hơn kể từ đó. Bill thường xuyên tuyên bố trong các cuộc phỏng vấn rằng, anh ấy luôn có cộng sự trong mọi việc anh ấy từng làm. Điều đó đúng, nhưng không phải lúc nào anh ấy cũng có một cộng sự bình đẳng. Anh ấy đã phải học cách bình đẳng và tôi phải học cách tiến lên và trở thành người bạn đời bình đẳng.
"Tôi cảm thấy có một khối tài sản khổng lồ như vậy sẽ khiến bạn bè xa lánh. Nhưng ít nhất, hãy làm sao đó để sống trong biệt thự 100 triệu đôla một cách hài lòng", Melinda - một trong những người phụ nữ quyền lực nhất thế giới - bày tỏ.
Ngoài ra, bà Melinda chia sẻ, một vấn đề khác gặp phải trong hôn nhân là về việc mang thai. "Mang thai ảnh hưởng đến sự nghiệp của phụ nữ và ảnh hưởng đến cơ hội kiếm tiền của phụ nữ. Thành thật mà nói, tôi nghĩ thật tuyệt nếu phụ nữ muốn ở nhà. Nhưng nó nên là một sự lựa chọn, không phải là bắt buộc.
Nghèo đói đi đôi với phụ nữ bất lực. Nếu bạn muốn nghèo đói, hãy lấy người phụ nữ không có quyền lực. Nói một cách đơn giản, biện pháp tránh thai giúp cứu sống, giúp xóa đói giảm nghèo và trao quyền cho phụ nữ.", bà Melinda nói.