Trước đại chiến, Đô đốc mắc bệnh
Cứu đồ đệ, đạo trưởng ra tay
Lại nói quân Bồ Đào Nha của Đô đốc Thất (hay còn gọi là Rô Nan Đô 7) trên đường đi xưng bá châu Âu. Năm Thân tại Pháp quốc, quân Bồ do không hợp thủy thổ nên đánh mãi không thắng nhưng cũng lết đến vòng Bát hùng.
Sau khi may mắn thắng được quân Cờ Ô (Croatia), vua tôi nhà Bồ mở tiệc trong doanh trại. Bọn thuộc hạ thi nhau tâng bốc: "Quân ta nhờ có thiên uy của Đô đốc Thất mà biến Hung thành cát, biến bọn Hung (Hungary) thành đám cát khô".
Thế rồi khua chân múa tay tựa như là sắp xưng bá châu Âu đến nơi. Lại có kẻ nói thêm vào nói "chỉ cần được vào trận tranh bá thì xem ra Kim cầu nằm chắc trong tay Đô đốc Thất của nhà ta rồi". Nghe lời tán dương, Đô đốc Thất tuy ngoài mặt tỏ ra lạnh lùng nhưng trong bụng lấy làm khoái lắm.
Tiệc đang cao hứng thì bỗng đâu ở có thám tử từ 2 vạn dặm đến đưa tin. Người này sau đưa tin cấp báo thì ngã vật ra do chạy một đoạn đường quá xa không được nghỉ ngơi.
Đô đốc Thất cầm báo đọc xong tự dưng thần sắc tái nhợt, miệng sùi bọt mép, ngã vật xuống đất. Chúng tướng thấy vậy xúm lại thì Đô đốc chỉ tay lên trời nói: "Trời đã sinh ra ta, sao còn sinh ra nó".
Nói xong, hộc 3 ngụm máu tươi rồi mê man không biết gì. Trong trại, quân sĩ xôn xao vì sắp đến lúc dàn quân đấu với bọn Ba Lan thì Đô đốc Thất lại đổ trọng bệnh.
Đô đốc Thất thổ huyết rất giống Chu Du
Bộ quân cơ của Bồ họp khẩn cấp. Nã Nhĩ (Nani) nói: "Trước khi cùng đồng liêu với Đô Đốc Thất ta nghe nói y phải tính dương thể. Có phải vì lâu ngày không gần nữ sắc mà dương khí không tan rồi sinh ra bệnh".
Bội Bội (Pepe) xua tay bảo: "Việc này không đúng. Ta mấy năm nay ở gần Đô đốc nào thấy có gì lạ. Huống chi, Đô đốc thường căn dặn nữ nhi gái gú là chuyện nhỏ, lập công ghi bàn mới là chuyện lớn. Bởi vậy, Đô đốc tịnh thân đã 6 tháng rồi mà bộ pháp vẫn còn nhanh nhẹn lắm".
Lại có người nói: "Năm xưa Đô đốc Cửu (Rô Nan Đô 9) người xứ Ba Tây (Brazil) khi sang Pháp động binh cũng từng bị động kinh sùi bọt mép trước khi đánh chung kết. Xem chừng Đô đốc nhà ta cũng bị động kinh chăng?".
Chúng tướng nghe xong rụng rời chân tay. Vua nước Bồ nghe vậy đấm ngực khóc ầm lên: "Trời hại ta rồi. Đô đốc có bề nào thì làm sao ta dám vác quân ra trận nữa".
Trong lúc vua tôi sụt sùi thì bỗng đâu có tiếng Cò kêu quác quác ngoài sân. Vua tôi nhà Bồ lấy làm lạ vì trước giờ quân đội canh giữ nghiêm của trại treo biển cấm WAGs, bướm còn chẳng lọt nữa là chim cò.
Nhưng đúng là Cò thật. Có vị đạo trưởng cưỡi Cò bay vào đậu giữa hổ trướng. Trông vị đạo trưởng này ngoài độ tứ tuần, tóc đen vuốt ngược, nhìn rất hắc đạo.
Tướng sĩ nước Bồ thấy vậy xúm quanh rút gươm quát: "Nhà ngươi yêu đạo từ đâu đến". Vị này nói: "Bần đạo vốn làm nghề nuôi cò, tên là Mân Đức (Mendes). Nghe nước Bồ có nạn lại biết học trò là Đô đốc thất có bệnh nên đến cứu".
Cò Mendes là sư phụ của Ro7
Sau khi nghe kể sự tình, lại đọc tin cấp báo của thám tử mà Đô đốc đọc trước khi ngất, Mân Đạt đạo trưởng cười nói: "Đây là tâm bệnh, không cần dùng thuốc, ta vào thăm ắt có cách cứu".
Vua Bồ lấy làm lạ vội đưa Mân Đạt vào bắt bệnh thì thấy Đô nằm bất động tay trỏ vòng vòng. Đạo trưởng đưa đô đốc bút giấy thì y chỉ cầm viết được chữ Mess là đánh rơi bút rồi lại mê man.
Cầm giấy, đạo trưởng cười nói: "Bệnh này chữa cực dễ. Bần đạo chỉ cần ghi thêm 3 chữ cho y đọc là sẽ khỏi sạch bệnh". Vua Bồ nghe thấy sụp lạy nói: "Nếu quả thực như vậy thì ta xin lạy 300 lạy để tạ ơn".
Đạo trường vội xua tay nói: "Ta nuôi cò quanh năm, coi tiền làm trọng chứ không cần lạy". Vua Bồ thấy vậy đành phải rút séc ra ký 3.000 lượng để đổi lấy 3 chữ của Mân Đạt.
Cầm tiền xong, Đạt mới cầm bút phê thêm 3 chữ PIN vào sau chữ Mess. Bọn chúng tướng xôn xao nói: "Pin" là gì? Kẻ thì nói phải tìm đúng mã Pin mới kích hoạt được Đô đốc, người lại bảo chắc là đạo trưởng muốn gắn Pin vào lưng Đô đốc thì mới chạy được hệ điều hành.
Ai cũng ngoạc mồm ra nói cho là mình phải lắm. Mân Đạt đạo trưởng chỉ tủm tìm cười rồi chờ Đô đốc mở mắt là là đưa giấy kê đơn thuốc. Đọc xong, Đô đốc vùng đứng dậy nói "Trời xanh có mắt, trốn thuế ắt vong". Đô đốc lại kêu tả hữu mang giầy mang giáp ra để ra tập trận như chưa hề động kinh.
Chúng thấy vậy vừa mừng vừa sợ vội hỏi đạo trưởng sao Đô đốc mắc bệnh lạ vậy. Mân Đạt giảng: "Nguyên Đô đốc Thất chỉ sợ có thằng Sĩ Thập (Si 10) cướp mất Kim Cầu.
Nghe tin thám tử báo Sĩ Thập cùng bọn Á Căn Đình (Argentina) vào đến chung kết xưng bá châu Mỹ thì hoảng hốt kinh sợ, nhất thời xúc động, toàn thân co giật. Khi ta đến gặp thì y ghi cho ta mấy chữ 'Mess' nhưng chưa kịp ghi chữ 'i' thì bị ngất đó".
Chúng lại hỏi: "Sao đạo trưởng ghi thêm 3 chữ thì y lại khỏi?". Mân Đạt nói: Chữ Mess ghép với chữ Pin là gì? Chúng đáp: "Messpin". Mân Đạt lại hỏi: "Đọc lái thì thành gì?" Chúng vội nói: "Miss Pen".
Mân Đạt cười bảo: "Chính thế, ta đến báo cho Đô đốc là Sĩ Thập cũng Miss Pen (hỏng penalty) mất Cúp nên không ai cướp Kim Cầu của ngươi đâu. Y hiểu ý ta nên tâm bệnh tự nhiên hết sạch".
Thương thay Messi
Chúng nghe vậy sụp lạy nói: "Đạo trưởng ý tứ thâm sâu, chúng tôi người trần mắt thịt, không sao sánh kịp". Mân Đạt vuốt ngược tóc, cười ha hả rồi cưỡi Cò bay đi, không quên mang theo 3.000 lượng.