Người ta có rất nhiều nơi để đến, nhưng chỉ có một chốn để quay về. Gia đình - đó là nơi cho dù mọi thứ có quay lưng lại với chúng ta thì vẫn luôn bình yên giang tay đón ta trở về.
Tuy nhiên, không có gia đình nào là hoàn hảo... vẫn tồn tại những cãi vã, vẫn có chiến tranh, thậm chí là sự lạnh lùng trong một thời gian rất dài; nhưng sau tất cả, gia đình vẫn là nơi tình yêu luôn luôn hiện hữu.
Xung đột không dứt của hai chị em…
Câu chuyện kể về xung đột giữa hai chị em gái, từ nhỏ, họ vốn đã không hòa hợp: cãi nhau, đánh nhau chỉ vì con búp bê…
Hai chị em từ bé đã không hợp nhau
Khoảng cách giữa họ càng lớn dần khi bố mẹ mất đi, người em càng ngày càng phá phách và sa đọa. Cô đắm chìm vào rượu bia, thuốc lá, bỏ bê học hành và thường trở về nhà trong tình trạng say xỉn.
Người chị luôn cố gồng mình lên để chấp nhận và yêu thương em nhưng mọi chuyện càng ngày càng vượt quá tầm kiểm soát.
Cho đến một ngày, khi người chị phát hiện ra cô em trộm tiền của mình để ăn chơi ở một quán bar thì sợi dây liên kết giữa hai người vốn đã mong manh trở nên đứt lìa. Người chị tức giận, tìm đến tận nơi cô em đang quẩy tưng bừng với bạn bè để cho hỏi tội.
Trong lúc nóng giận, người chị đã thẳng tay cho em một cái tát đau điếng cùng những lời trách móc đầy xót xa: "Tại sao mày lại ăn cắp tiền của tao? Nếu bố mẹ không mất đi và để lại mày cho tao thì tao đã vứt bỏ mày từ lâu rồi."
Thậm chí người chị còn từng cầu mong người em chết đi, để cô được sống bình yên và hạnh phúc; không còn cảnh nhà cửa lộn xộn bẩn thỉu mỗi khi về nhà, không còn những đêm đón cô em say xỉn đang nôn mửa, không có những trận cãi vả không đầu không cuối…
Và rồi, hình như ông trời đã nghe được điều ước của cô nhưng mà là "nghe nhầm".
Người chị bị chẩn đoán ung thư, thậm chí căn bệnh đã di căn sang những phần khác, cơ hội sống sót trở nên cực kì mong manh.
Người chị bắt đầu lao vào cuộc chiến chống lại căn bệnh thế kỷ: những đợt thuốc dày đặc, số lần nôn mửa ngày một tăng, mái tóc càng ngày càng trở nên thưa thớt…
Cho đến một ngày, người chị bị chẩn đoán ung thư
Nhưng thay vì nói với người em về tình trạng của mình thì cô chị lại giấu kín, một mình chống chọi với bệnh tật.
Căn bệnh khiến cơ thể người chị càng lúc càng rã rời và tiều tụy. Cô không còn sức chỉ trích, nạt nộ người em nữa. Thời gian này, người em cũng đã bắt đầu nhận ra được sự khác lạ của chị.
Đến một buổi sáng, sau khi chứng kiến người chị chạy vội vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo và trở ra với khuôn mặt xanh xao, khánh kiệt sức lực. Người em lo lắng và thắc mắc: "Chị làm sao vậy? Chị đang giấu em chuyện gì?"
Mặc kệ những câu hỏi của em, người chị vẫn một mực từ chối trả lời với vẻ mặt mệt mỏi. Cực chẳng đã, người em vội giựt lấy chiếc khăn quấn đầu của chị. Chiếc khăn rơi xuống, mái đầu xơ xác, rụng gần hết tóc của người chị lộ ra.
Người em phát hiện ra chị bị ung thư trong xót xa
Vào khoảnh khắc đó, dường như những xa cách, những lạnh lùng giữa họ hoàn toàn biến mất. Hai chị em nhận ra họ đã mất quá nhiều thời gian vô ích để tranh cãi, để đấu đá, để vô tình làm tổn thương lẫn nhau.
Giây phút vỡ òa khi người em ôm chầm lấy người chị, bức tường tồn tại giữa hai chị em cũng theo đó mà đổ vỡ. Người em nức nở, oán trách người chị: "Sao chị không chịu nói với em? Em chỉ còn mỗi mình chị mà thôi."
Kể từ ngày hôm đó, người mà cô chị từng mong muốn biến mất ra khỏi cuộc sống lại là người chăm sóc tận tình và trao cho cô nghị lực sống.
Người em quan tâm, lo lắng, săn sóc người chị từng tí một như ngày họ còn bé: cùng nhau tắm rửa, cùng nhau ăn uống, cùng nhau tết tóc…đầy hồn nhiên và yêu thương.
Người em đã tặng cho chị một mái tóc giả và đồng thời cũng cắt đi mái tóc rất đẹp của mình để động viên chị. Hai chị em lại trở về những ngày vui vẻ tinh khôi, được vui cười bên nhau trước khi những xung đột, những tranh chấp khiến họ rời xa nhau rất lâu sau đó.
Sau tất cả, họ lại trở về với nhau, bền chặt giống như một gia đình
"Sau tất cả, họ lại trở về với nhau", căn bệnh ung thư tuy quái ác nhưng nó lại giúp hai chị em nhận ra điều quan trọng nhất trong cuộc đời mình và học cách trân trọng nó.
"Gia đình là trường học của lòng khoan dung, vì nó luôn tồn tại và dạy chúng ta cách sống với những người khác - Karen Armstrong."
Hai chị em gái và câu chuyện cảm động về tình cảm gia đình