Nhìn Rimario, phải chăng nên có phút chạnh lòng cho Hữu Thắng?

Ngô Trà |

Suốt hơn 800 phút đá cho HAGL, tất cả những gì Rimario làm được chỉ là con số không tròn trĩnh. Hôm qua, ngày trở về Pleiku, tiền đạo người Jamaica ghi hattrick. Có gì sai chăng?

1. Chẳng có gì sai cả, bởi trận đấu trên sân Pleiku hôm qua đã nói lên tất cả. Trong màu áo Thanh Hóa, Rimario "hiện nguyên hình" là một tiền đạo ngoại cực kỳ nguy hiểm, và nó cũng khẳng định rằng CLB xứ Thanh không hề "gà mờ" khi giang tay lấy về một tiền đạo tịt ngòi toàn phần ở giai đoạn lượt đi mùa giải này khi thi đấu trong đội bóng được coi là có lối chơi tấn công nhất ở V.League.

Ba bàn thắng của Rimario vào lưới HAGL hôm qua đều là những pha kết thúc đẳng cấp, nhưng điều quan trọng nhất là nó đến từ những đường kiến tạo cực kỳ sắc bén mà đồng đội "mớm" cho anh. Đáng lý ra số bàn thắng mà tiền đạo này ghi được còn phải nhiều hơn, từ những pha "đánh vỗ mặt", với những đường chuyền chọc khe "cắt tiết" làm tan nát cả hàng hậu vệ HAGL.

Những đường chuyền ấy đến từ thế trận mà Thanh Hóa "ép chết" hoàn toàn tuyến giữa của HAGL, để triển khai bóng cực nhanh khiến hàng phòng thủ của CLB phố Núi phải cực kỳ luống cuống và không kịp xoay trở trước những pha thoát xuống đầy dũng mãnh của tiền đạo người Jamaica, rồi nhận bóng khi trước mặt chỉ là còn thủ môn cùng khung thành mở rộng.

Vòng 21 V.League 2018: HAGL 0-3 Thanh Hóa

Nhìn Rimario thi đấu không qua, mới thấy cực kỳ đáng thương cho hai ngoại binh của HAGL. Trên hàng công, Osmar hầu như không chạm được vào bóng, trong khi đó nơi hàng thủ, Zeba Josip thường xuyên bị quần tơi tả khi các cầu thủ nội chơi cạnh không thể bọc lót được cho mình.

Hẳn nhiên Thanh Hóa là một đội bóng mạnh, thậm chí rất mạnh nếu so sánh với HAGL, và trong trận cầu hôm qua, đội bóng phố Núi thiếu vắng Xuân Trường, và như tâm sự của HLV Dương Minh Ninh, hai trụ cột của đội là Văn Thanh và Công Phượng dù chưa hồi phục vẫn phải cắn răng ra sân thi đấu, song có như thế, mới thấy được rõ hơn điểm yếu khiến HAGL là "máy xay" ngoại binh tàn nhẫn đến thế nào.

Những mùa bóng gần đây, HAGL thay ngoại binh liên tục. Người ta đoán già đoán non rằng bầu Đức khó khăn, nên chẳng thể mua nổi ngoại binh tử tế để hỗ trợ cho "tụi nhóc", trong thực trạng V.League tràn ngập ngoại binh, là điểm tựa để các cầu thủ nội tranh đấu.

Nhìn Rimario, phải chăng nên có phút chạnh lòng cho Hữu Thắng? - Ảnh 2.

Trong màu áo HAGL, Rimario chỉ là con số không tròn trĩnh.

Oan cho bầu Đức, khi soi chiếu vào trường hợp của Rimario. Nhìn vào trận đấu hôm qua ở phố Núi, không khó để thấy rõ rằng dù cho có hay đến mấy, các ngoại binh như Rimario cũng cần phải "có bột" thì mới có thể "gột nên hồ".

Nhìn vào Văn Toàn thì rõ. Suốt hiệp 2 trận đấu, tiền đạo này thi đấu cao nhất trên hàng công của HAGL, nhưng cứ mỗi lần nhận bóng, là một lần Toàn phải nhận một cú xoạc từ hậu vệ Thanh Hóa, mà đau là tất cả những cú xoạc đấy đều chính xác, khiến tiền đạo người Hải Dương này mất bóng.

Sở dĩ các cầu thủ phòng ngự Thanh Hóa phải thường xuyên xoạc bóng trong chân Văn Toàn, là bởi những đường chuyền chọc khe, xẻ nách từ chân của các tiền vệ CLB phố Núi đều khá nguy hiểm và mang tính đột biến về mặt ý tưởng, khiến hậu vệ Thanh Hóa khó lòng "bắt bài" để ngăn cản trước khi bóng đến chân Toàn.

Nhưng những pha xoạc bóng ấy đều là thành công, là bởi dù cho hiểm hóc, nhưng những đường chuyền của đồng đội ấy đa phần đều chậm mất một nhịp để có thể đưa Toàn vào vị trí kết thúc tốt nhất. Nó cũng giống như trong đánh võ, đòn thế hiểm hóc, nhưng tốc độ ra đòn lại chậm, khiến đối phương dẫu có bất ngờ, song vẫn còn đủ thời gian để hóa giải.

Cầu thủ phòng ngự Thanh Hóa tuy không thể ngăn chặn được đường chuyền ấy, nhưng thực hiện một cú rướn người xoạc bóng trong tình thế Văn Toàn còn phải xử lý bóng thì lại không hề quá khó. Hậu vệ Thanh Hóa chơi quyết liệt, thế là Toàn "thua".

Nhìn Rimario, phải chăng nên có phút chạnh lòng cho Hữu Thắng? - Ảnh 3.

Cả hai ngoại binh của HAGL đều phải ra đi ngay sau khi giai đoạn lượt đi V.League 2018 kết thúc.

Chất kỹ thuật, độ ăn ý là điểm mạnh của HAGL, nhất là những cầu thủ thuộc lứa U19 lừng lẫy ngày nào, nhưng đi kèm với đó là sự rườm rà, khiến những pha tấn công của họ bị chậm lại đáng kể. Điều đó khiến cho thế mạnh là những pha bứt tốc và kết thúc hiểm hóc khi đối mặt với thủ thành đối phương của Rimario trở nên vô nghĩa, khi phải xoay xở trong không gian hẹp, với sự áp sát của đối phương.

2. Lựa chọn tiqui-taka, hay lựa chọn lối chơi tấn công đẹp mắt chủ động bằng kỹ thuật, bằng những pha đập nhả một chạm ở cự ly ngắn cần một đội hình cực kỳ ăn ý và đồng đều về mặt trình độ, thậm chí ngay từ hàng phòng ngự. HAGL có những tố chất kỹ thuật và sự ăn ý, nhưng họ thiếu đi sự đồng đều, và quan trọng nhất là thể lực và tốc độ, khiến lối chơi ấy không khó để bị bẻ gãy.

Nhìn Rimario, phải chăng nên có phút chạnh lòng cho Hữu Thắng? - Ảnh 4.

Đấy cũng là lối chơi được HAGL Hữu Thắng lựa chọn cho U22 Việt Nam một năm về trước, ở SEA Games 2017. Trước các đối thủ yếu, nó vận hành cực kỳ trơn tru và hiệu quả. Nhưng khi gặp những đối thủ xứng tầm, thì tốc độ xoay chuyển khiến các học trò của HLV người Hà Tĩnh này đánh rơi rất nhiều cơ hội, cũng như tạo nên sự bế tắc trước khung thành đối phương.

Ở Asiad vừa qua, HLV Park Hang-seo đã bóng gió nói về việc các cầu thủ HAGL không thể phát huy tốt được khả năng của mình bởi ở CLB, họ được yêu cầu chơi khác với cách mà ông áp dụng cho U23 Việt Nam, và điều đó gây khó cho cả ông, lẫn các cầu thủ.

Nhận xét ấy được người ta nhìn rõ hơn trên sân Pleiku chiều qua, khi Rimario xé lưới HAGL đến 3 lần, giúp Thanh Hóa có được chiến thắng khá dễ dàng. Và nhìn vào đấy, người ta phần nào hiểu được vì sao chỉ duy nhất Văn Thanh có được suất đá chính, trong khi các cầu thủ HAGL khác đều được dùng làm "con bài chiến lược" trong lối chơi mà ông Park đang áp dụng.

Hơn một năm về trước, Hữu Thắng không có cách nào khác khi buộc phải lựa chọn lối chơi mà bầu Đức "đo ni đóng giày" sẵn cho các cầu thủ trẻ của mình. Suốt những tháng ngày khoác áo HAGL, Rimario không có lựa chọn nào khác khi buộc phải chơi trong một đội hình mà mình chẳng thể phát huy được hết năng lực vốn có.

Nhưng hôm nay, trong màu áo Thanh Hóa, tiền đạo người Jamaica đã thực sự hạnh phúc với sự thay đổi để tìm lại chính mình. Hiện tại, HLV Park Hang-seo cũng đem lại niềm vui cho người hâm mộ bóng đá Việt Nam với sự lựa chọn của mình, khác hẳn với Hữu Thắng ngày xưa.

Còn ai phải thay đổi nữa không? Hỏi, đôi khi bản thân nó đã là câu trả lời!

Đường dây nóng: 0943 113 999

Soha
Báo lỗi cho Soha

*Vui lòng nhập đủ thông tin email hoặc số điện thoại