Chuyện phim kể về số 7, một nữ sát thủ máu lạnh người Việt Nam. Cô được giao nhiệm vụ ám sát ông Huỳnh Đại, một ông trùm tội phạm. Trong thời gian thực hiện nhiệm vụ, số 7 gặp gỡ và nảy sinh tình cảm với Hồng Việt, một cảnh sát chìm.
Sau khi thất bại 2 lần, cô ngày càng chán nản những chuỗi ngày giết chóc và muốn giải nghệ. Nhưng tổ chức cử số 3, người bạn thuở nhỏ của số 7 đến Việt Nam để thủ tiêu cô.
Kịch bản thì là thế nhưng xem thì chết cười bởi những cảnh chả ai hiểu đạo diễn, biên kịch lấy ở đâu ra mà … nhét vào lại gượng đến thế!
Gián điệp siêu nhất thế giới
Hồng Việt là một anh chàng tưng tửng, vô tình đụng trúng số 7 tại sân bay. Choáng ngợp trước vẻ đẹp lạnh lùng, anh chàng tìm cách tấn công nhưng thất bại.
Rồi chả hiểu tại sao hay là Hồng Việt có khả năng thần giao cách cảm, dù không có manh mối gì nhưng anh chàng đều xuất hiện đúng lúc 2 lần số 7 ám sát thất bại để đến cứu rất kịp thời. Quá siêu!
Chưa kể phân đoạn tự nhiên anh chàng tưng tửng bị biên kịch "ép" làm cảnh sát chìm khi Trần Thông chết. Những khán giả ngồi cạnh tôi lúc xem cảnh này đều "ồ" lên không hiểu. Hay là vì biên kịch bí quá, trót để Trần Thông chết thì phải có người thay thế nên ép anh chàng tưng tửng này vào để còn kết phim?
Cảnh sát chìm Hồng Việt là một anh chàng tưng tửng...
Trần Thông cũng vậy, anh được cảnh sát cài vào tập đoàn của Huỳnh Đại, từng bước đi lên thành nhân vật thân tín của Huỳnh Đại. Thậm chí còn là một lựa chọn kế thừa sự nghiệp của ông trùm.
Đứng trong phòng kính với cả đám tội phạm đang ồn ào chuyện trò, Trần Thông vẫn nhìn thấy số 7 ở tòa nhà đối diện đang chĩa súng ngắm vào ông trùm.
Súng ngắm có khả năng ám sát ở khoảng cách từ 500 đến 1.200 mét. Ở cự ly đó mà Trần Thông vẫn nhìn thấy sát thủ và đường đạn ngắm vào ông trùm Huỳnh Đại để liều mình cứu chủ thì thật là vi diệu!
Trong một phân đoạn khác, Trần Thông lẻn vào phòng làm việc của Huỳnh Đại, chỉ vặn vài cái, anh đã mở được khóa két sắt của ông trùm. Cũng chỉ thử vài lần anh đã mở được password máy tính của Huỳnh Đại.
Chỉ có Trần Thông và "Găng tay đỏ" mới có khả năng siêu phàm như thế!
Ông trùm tội phạm xài password ngô nghê như con nít
Theo bạn, một tên trùm tội phạm sẽ mã hóa các tài liệu bí mật của mình thành dạng password gì để vừa dễ nhớ vừa không bị lộ.
Đó không phải password dạng ký tự đặc biệt, không phải password bảo mật 2 lớp, càng không phải là password OTP sử dụng một lần.
Chẳng ai có thể ngờ một ông trùm tội phạm lại có thể dùng thứ password ngô nghê theo kiểu "balamtatcavicon" như thế!
Mà là câu nói cửa miệng của ông trùm Huỳnh Đại khi con gái Huỳnh Mỹ yêu cầu ông phải ngừng các hoạt động phạm pháp lại.
Ai ngờ được ông trùm tội phạm lại xài password "balamtatcavicon", kiểu pass ngô nghê như người lần đầu tiên dùng internet như thế chứ! Thế mới thấy biên kịch bất chấp cả những kiến thức sơ đẳng về công nghệ để bắt ông trùm tội phạm dùng password như một đứa con nít!
Google cũng phải chào thua công nghệ tìm kiếm của "Găng tay đỏ"
Nhân vật chính trong phim là số 7, vai diễn của Ninh Dương Lan Ngọc. Cô vốn đã quên tất cả những ký ức thời thơ ấu cho đến khi chứng kiến tình cha con ấm áp của Huỳnh Đại và con gái, những kỷ niệm thuở nhỏ của cô mới dần được đánh thức.
Cô là một đứa trẻ mồ côi ở cô nhi viện. Cô không nhớ được cô nhi viện ở đâu, tên gì, cả tên mình cô cũng chả nhớ. Tất cả những gì còn lại trong trí nhớ mơ hồ của số 7 là một cô nhi viện có khoảng sân rộng gần cánh đồng, đường ray xe lửa và một bà má tên Hiền.
Với các chi tiết cực kỳ mơ hồ đó, có lẽ sẽ không ai hoặc một bộ máy tìm kiếm nào có thể search ra được. Nhưng Hồng Việt thì khác!
Anh chỉ cần mở điện thoại, "A lô, tìm giúp tôi một cô nhi viện ở gần cánh đồng, có đường ray xe lửa chạy ngang. Trong viện có má Hiền", ngay sau đó có được ít nhất 4 địa điểm thông tin trùng khớp. Và cô nhi viện thứ 4 đúng là nơi ở lúc còn nhỏ của số 7.
Xem xong cảnh này tôi nghĩ, thôi hỏng cho Google rồi. 18 năm phát triển với vô số thuật toán tìm kiếm của Google đã bị đánh bại bởi một cú điện thoại của Hồng Việt!
Cảnh Huỳnh Côn ngồi vào vị trí ông trùm là một trong những đoạn buồn cười nhất trong phim.
Muốn làm đại ca hãy cho đối thủ nghe Opera
Sau khi thuê sát thủ giết được Huỳnh Đại, Huỳnh Côn vẫn gặp phải khó khăn từ chính những trưởng lão trong tập đoàn của Huỳnh Đại.
Có người ủng hộ Côn lên làm đại ca, có người ủng hộ Trần Thông. Một nhóm trưởng lão lại cho rằng nên hoãn lại vì ông trùm mới chết "đừng làm việc khó coi".
Biên kịch và đạo diễn "Găng tay đỏ" lại nghĩ khác!
Huỳnh Côn chỉ lừ mắt nhìn những kẻ không phục, rồi chầm chậm đi đến máy nhạc, đặt đĩa vào, bật công tắc. Một bản opera kinh điển vang lên, vẫn ánh mắt lừ lừ ấy, Huỳnh Côn chầm chậm ngồi vào ghế chủ tịch, cất giọng lạnh lùng:
"Từ giờ tôi ngồi ghế này, các chú có ý kiến gì không?" Lạ thay, tất cả đều cúi đầu sợ sệt. Bất chấp! Chiêu này của biên kịch và đạo diễn quá "tuyệt vời" các bạn nhỉ?
*Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả.