Ngày hôm qua, ngày đầu tiên của năm 2016, khi tất cả mọi người hoà chung bầu không khí hân hoan đón chào những điều mới mẻ sẽ tới trong 365 ngày tiếp theo, thì có một cô gái trẻ lại ngồi khóc và viết ra những dòng tâm sự đầy bi thương.
Cha mẹ cô đã ly hôn được 6 năm và cũng trong từng đấy thời gian cô phải làm quen, chấp nhận và vượt qua những cảm xúc cô đơn, tủi hờn, lạnh lẽo... trong những ngày Tết khi gia đình chẳng thể sum vầy bên nhau.
Đối với cô những niềm hạnh phúc giản đơn như được cha mẹ lì xì ngày Tết, hay bữa cơm đầy đủ mọi thành viên... là điều quá xa xỉ.
Những dòng tâm sự và ước nguyện của cô gái ấy đã khiến cho hàng vạn người phải xúc động và trở thành tâm điểm chú ý của dân mạng.
Được biết, cô gái trẻ ấy có tên Trần Thị Hồng Nhung (1995) hiện đang sinh sống tại Hưng Yên.
Chúng tôi xin trích nguyên văn đoạn chia sẻ của Hồng Nhung:
"Bố mẹ à! Con gái bố mẹ khóc từ chiều rồi đấy. Con đau, con buồn bố mẹ ạ.
Gia đình mình đừng như thế nữa được không? Con gái bố mẹ đau lắm. 6 năm rồi, con tủi thân lắm bố mẹ ạ!
Các bạn đừng “gạch đá tôi”, đã khóc còn tự sướng. Tôi chụp là có lý do của riêng tôi, cả gia đình nhà tôi chơi Facebook đó. Gia đình nhà bạn có chơi Facebook không. Gia đình bạn có tan nát như gia đình nhà tôi không?
Tôi rất ít khi lên Facebook viết về gia đình nhưng hôm nay tôi viết. Tôi viết không phải dành cho các bạn mà tôi viết cho tôi, cho nhẹ tấm lòng của mình. Đơn giản chỉ vậy thôi.
1/1/2016
Gửi bố mẹ thân yêu của con:
Bố mẹ à! Con nhớ lắm. Nhớ những cái Tết mà con với 2 anh được hưởng sự vui vẻ, đầm ấm. Con thấy hạnh phúc khi được đón Giao thừa, đón năm mới cùng với bố mẹ, được bố mẹ lì xì.
Con nhớ. Nhớ những bữa cơm đầy ắp tiếng cười nhưng giờ đây mọi thứ xa vời quá. Thời gian trôi nhanh bố mẹ nhỉ? Lại sắp Tết nữa rồi.
Bố mẹ xa nhau cũng được 6 năm rồi đấy và cũng sắp 6 cái Tết bọn con “được” đón Tết trong sự tủi thân, trong nước mắt và trong sự ghen tị với gia đình nhà người ta.
Bố mẹ à! Nhìn gia đình nhà người ta đón Tết kìa. Gia đình họ sum họp đầy đủ, hạnh phúc bố mẹ nhỉ ? Bố mẹ nhìn lại gia đình nhà mình xem, lạnh lẽo, ảm đạm quá.
Bố mẹ ơi! Con muốn, muốn đón những cái Tết như nhà người ta, muốn được bố mẹ chăm lo, con chỉ cần như vậy thôi, liệu có được không bố mẹ?
Con gái của bố mẹ giờ lớn rồi, suy nghĩ cũng chín chắn lên rất nhiều. Đôi khi muốn ngồi nói chuyện với bố mẹ nhưng cổ họng con nghẹn ứ, không nói được gì bố mẹ ạ.
Con đau trong tim lắm, khóc hoài, khóc mãi cũng không dịu được nỗi đau đó. Con không muốn bố mẹ đi thêm bước nữa đâu. Cả cuộc đời này của con, con chỉ có mình bố là bố, mình mẹ là mẹ thôi. Con không chấp nhận thêm bất cứ một người nào khác chạm vào mái ấm của con.
Bố à! Năm nay bố 51tuổi rồi. Con cũng đã thấy những sợi tóc bạc trên mái tóc của bố. Con là con gái, cũng ko đủ dũng cảm để tâm sự với bố nhiều. Con biết, bố rất yêu thương con. Tuy bố không bao giờ nói ra nhưng con cảm nhận được.
Con gái cũng thương bố nhiều lắm, thương bố những buổi đi làm vất vả, thương bố những lúc ốm đau thui thủi một mình, ăn cơm một mình. Con thương bố lắm bố ạ!
Bố đã hy sinh rất nhiều cho các con. Bố vẫn luôn là một người bố tuyệt vời. Bố thương con gái thì bố đón mẹ về đi bố. Con muốn có một mái ấm, một gia đình có cả bố và mẹ.
Bố đừng đi thêm bước nữa bố nha. Người ta bảo, mấy đời dì ghẻ lại đi thương con chồng. Bố cũng biết điều đó bố nhỉ? Theo thời gian, bố cũng già đi, cần người chăm sóc. Con chăm cha không bằng bà chăm ông.
Bố đón mẹ về đi rồi gia đình mình cùng đón cái Tết sắp tới bằng những nụ cười thật tươi. Có được không bố?
Mẹ à! Năm nay mẹ cũng 46 tuổi rồi. Tóc mẹ con cũng đã thấy những sợi bạc. Bạc vì lo nghĩ, bươn trải trong cuộc sống. Bạc vì thương các con không có một gia đình đầm ấm. Mẹ hay khóc đêm lắm, con biết mà.
Mẹ đừng cố giấu nỗi đau nữa. Nghe tiếng mẹ khóc đêm, con đau lắm. Mẹ cũng đừng đi thêm bước nữa mẹ nhé. “Trời mưa bong bóng phập phồng/ Mẹ đi lấy chồng con ở với ai”. Thực sự con không muốn. Con không muốn đâu.
Mẹ về chăm bố đi, chăm cho bé Mai và cu Bi đi mẹ. Con nhớ mẹ, cháu nhớ bà. Gần 6 năm rồi. Bố mẹ xa nhau như vậy là đủ rồi, các con đau khổ, tủi thân như vậy cũng đủ rồi bố mẹ ạ!
Xưa bố mẹ ly hôn, bố sai, mẹ cũng chả đúng. Chẳng ai đúng cả. Nhà tan, cửa nát, bố mẹ đau khổ, các con tổn thương. Chẳng ai là người hoàn hảo, ai cũng có thời mắc sai lầm.
Con biết, bố mẹ vẫn còn thương nhau. 6 năm rồi, chắc bố mẹ cũng hiểu được mình cần một mái ấm gia đình chứ ạ? Bố mẹ cần có người chăm lo, các con thì cần sự quan tâm từ bố mẹ.
Bố mẹ về với nhau đi để bọn con được nở nụ cười thật tươi, bố mẹ nhé. Điều ước của con, năm nào con cũng ước như vậy.
Đi chùa nào con cũng cầu như vậy vì con chỉ cần như vậy thôi. Bố mẹ đừng đề cao lòng tự trọng của mình nữa có được không ạ? Gạt nó đi. Chúng con cần có một GIA ĐÌNH.
Giờ con và anh Hiệp cũng lớn, rồi cũng phải xây dựng gia đình. Bố mẹ còn nhớ đám cưới a Linh chứ? Bố mẹ có thấy đám cưới đó vui không?
Bố tổ chức đám cưới cho anh, còn mẹ chỉ có quyền đến dự như một người khách. Con thấy tủi thân lắm. Anh Linh còn tủi thân hơn.
Con không muốn sau này, con và anh Hiệp lặp lại cái cảnh như vậy. Chúng con cần một cái đám cưới như nhà người ta kìa, có đầy đủ cả bố lẫn mẹ, được bố mẹ cùng lo cho, được bố mẹ cùng chúc phúc cho, được cả họ hàng hai bên nội ngoại tham dự nữa.
Gia đình mình có thể đầm ấm bên nhau như ngày xưa được không bố mẹ?"
Cô gái trẻ Trần Thị Hồng Nhung
Đoạn chia sẻ của Hồng Nhung đã thu hút được hơn 100.000 lượt like và hơn 20.000 lượt bình luận, chia sẻ nỗi buồn của cô gái ở tuổi đôi mươi.
Bạn Mưa Thủy Tinh có viết: "Không phải họ hàng hay quen biết nhưng khi đọc bài này em đã không cầm được nước mắt.
Mong 1 ngày sớm nhất gia đình lại đoàn tụ để người cha, người mẹ an vui khi tuổi già, bầy con thơ luôn nở nụ cười hạnh phúc bên gia đình ấm áp.
Đọc bài viết này mình sẽ cố gắng chịu đựng thêm tất cả để 2 con không phải buồn như em. Cảm ơn em nhé!"
Người dùng Tiên Tiên đưa ra quan điểm: "Nghe buồn thật. Nhưng bạn phải biết thông cảm cho cha me mình.
Tôi biết họ không muốn như vậy nhưng đã có những mâu thuẫn trong gia đình nếuc ố gắng níu kéo thì càng đau khổ hơn thôi. Tôi cũng đang ở trạng thái như bố mẹ bạn vì con tôi cũng đang cố níu kéo gia đình.
Nhưng bạn biết không thà rằng mỗi người một nơi, chia tay sớm còn hơn để con cái suốt ngày phải thấy cảnh cha mẹ cãi nhau..."
Bạn Ngọc Ngân chia sẻ: "Cố lên em. Ai cũng muốn được ở bên bố mẹ, ai cũng muốn gia đình được hạnh phúc như bao nhà người khác. Nhưng mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, có khi chính em là người sẽ gắn nối tình cảm của bố mẹ lại.
Nhưng em cũng phải suy nghĩ thoáng lên, có thể suy nghĩ cho mẹ hoặc cho bố. Bố mẹ nếu đã không yêu thương nhau, không ở được với nhau nữa thì sẽ không bao giờ có hạnh phúc đâu em.
Nếu ở với nhau mà cãi nhau nhiều trước mặt con cái thì khiến em tổn thương nhiều hơn, nên đó là cái khó cho bố mẹ em. Đôi khi mỗi người một nỗi niềm và có thể về bên nhau còn khiến mẹ em mẹt mỏi hơn cũng nên.
Do đó, chị nghĩ em hãy cố gắng sống thật tốt, chấp nhận và quyết tâm học thật tốt, đó là con đường dẫn em đến sự thông công. Bố mẹ không ở cạnh em nhưng vẫn luôn tới em là được. Em hãy cứ nghĩ bố mẹ luôn ở cạnh mình, luôn thương mình là được.
Dù sao chị đọc bài viết của em chị rất thương em, chúc gia đình em sớm sum vầy và hạnh phúc sẽ đến với em".