Khi mới bắt đầu sự nghiệp tại văn phòng luật sư ở Mỹ, đến một chiếc máy phô tô Bách Niên cũng không mua được.
Khi dòng người di cư như sóng biển, hết lớp này đến lớp khác đổ vào mảnh đất màu mỡ này, anh đã tiếp nhận rất nhiều vụ án liên quan đến họ và việc bị gọi đến cục di dân vào giữa đêm khuya là việc không có gì mới lạ.
Bách Niên lái một con xe Honda cũ đã tróc sơn, chạy đôn chạy đáo khắp thị trấn nhỏ, thận trọng và nghiêm túc hành nghề luật sư.
Rồi mọi cố gắng nỗ lực của anh cũng có ngày thu trái ngọt, đường dây nóng của của công ty từ một sau đã nâng lên thành bốn, văn phòng được mở rộng hơn, nhân viên cũng được tuyển thêm, bao gồm một thư ký, một nhân viên chuyên trách.
Ảnh minh họa.
Ngay cả chiếc xe cũ kỹ ngày nào cũng được thay mới, đổi hẳn sang Mercedes và đi đến đâu anh cũng được kính nể hơn trước.
Thế nhưng trời cũng có lúc mưa lúc nắng, vì một suy nghĩ sai lầm, Bách Niên đổ hết tài sản vào đầu tư cổ phiếu và gần như trắng tay.
Thật không may hơn nữa là luật di dân tiếp tục bị thay đổi, công việc của anh bị ảnh hưởng khá nhiều. Bách Niên không thể ngờ được rằng mình từ đỉnh cao của vinh quang bị đẩy xuống đáy vực thẳm chỉ trong một đêm.
Bước ngoặt bất ngờ
Lúc đó, anh nhận được một bức thư của tổng giám đốc một công ty, thư viết: Sẵn sàng nhượng 30% cổ phần của công ty và thuê Bách Niên làm đại diện pháp lý cho công ty và 2 công ty con của ông ta.
Bách Niên không dám tin vào mắt mình.
Rồi anh tìm đến công ty kia, tổng giám đốc là một người đàn ông trung niên mới ngoài 40 tuổi người gốc Ba Lan .
"Anh còn nhớ tôi không?" – vị tổng giám đốc hỏi.
Bách Niên lắc đầu, còn người kia thì mỉm cười. Ông rút từ ngăn kéo bàn ra một tờ tiền 5 đô la Mỹ được gấp nhiều lần, tấm danh thiếp kẹp trong tờ tiền đó có in địa chỉ và số điện thoại của luật sư Bách Niên. Thực sự, anh không nhớ được việc này.
"10 năm trước, ở cục di dân" – vị tổng giám đốc mở lời, "tôi đứng xếp hàng làm thẻ công nhân, đến lượt tôi, cục di dân chuẩn bị đóng cửa.
Khi đó, tôi không biết phí làm thẻ công nhân đã tăng 5 đô la Mỹ, cục di dân lại không thu chi phiếu cá nhân, tôi lại không có tiền mặt, nếu như hôm đó tôi không lấy được thẻ, người thuê tôi sẽ thuê người khác.
Khi đó, là anh từ phía sau đã đưa 5 đô la Mỹ đó lên cho tôi, tôi muốn lấy địa chỉ của anh để có ngày trả lại tiền cho anh, và anh đã đưa tấm danh thiếp này cho tôi."
Bách Niên hồi tưởng lại chuyện cũ nhưng vẫn bán tín bán nghi hỏi: "Về sau thì sao?"
"Về sau tôi đã làm việc ở công ty này, tôi đã có 2 phát minh được bảo hộ sở hữu trí tuệ. Ngay ngày đầu tiên đến công ty này làm việc, tôi đã muốn gửi trả tiền cho anh nhưng đến giờ vẫn chưa làm được.
Tôi đã đơn thương độc mã lăn lộn khắp đất nước này, trải qua bao khổ nạn và sự tàn khốc, lạnh lùng. 5 đô la Mỹ đã thay đổi thái độ của tôi về cuộc đời, vì thế tôi không thể tùy tiện gửi trả mà muốn tận tay trả cho anh."
Lời bình
Một hành động lương thiện rất nhỏ bé thôi nhưng đã thay đổi vận mệnh của một người. Và rồi người nhận được sự giúp đỡ đã biết tri ân, cảm ơn người đã giúp mình. Theo cách đó, đồng 5 đô la Mỹ đã giúp thay đổi vận mệnh của 2 người đàn ông.
Trong suốt cuộc đời mỗi con người, mỗi một suy nghĩ, mỗi một hành động đều có thể tạo ra những thay đổi lớn lao, quan trọng là tôi, bạn, chúng ta nghĩ gì và làm gì mà thôi.