1. Ryan Giggs
Ryan Giggs ra mắt đội 1 Man Utd năm 1990 và trong 24 năm gắn bó với sân Old Trafford năm 2014, cựu tiền vệ sinh năm 1973 đã chơi 963 trận, giành 13 chức vô địch Ngoại hạng Anh, 2 UEFA Champions League và vô số danh hiệu khác.
Sở hữu tốc độ kinh hoàng như một cơn lốc, Giggs có thể loại bỏ bất cứ hậu vệ nào trước khi tung ra cú tạt bóng dẻo quẹo, hoặc tự mình dứt điểm. Giggs đã có tới 162 đường kiến tạo ở Premier League, nhiều nhất trong lịch sử giải đấu hấp dẫn nhất hành tinh.
2. Paul Scholes
Những siêu sao bóng đá cùng thời như Zidane, Ronaldinho hay Henry đều dành những lời khen có cánh cho Paul Scholes chính là minh chứng hùng hồn nhất cho tài năng và giá trị của cựu tiền vệ trung tâm sinh năm 1974.
Mắc bệnh hen suyễn và có vóc dáng nhỏ bé, không nhiều người nghĩ Scholes sẽ là một "máy quét" hàng đầu thế giới. Scholes có thể tung ra những đường chuyền có độ chính xác gần như tuyệt đối, bên cạnh những cú nã đại bác làm khiếp sợ bất cứ thủ môn nào.
Scholes tuyên bố giải nghệ năm 2011, nhưng Sir Alex đã phải mời anh trở lại để giúp hàng tiền vệ Man Utd giải quyết những vấn đề khó khăn hồi tháng 1/2012. Scholes cũng là mẫu siêu sao bóng đá nổi tiếng về sự khiêm tốn và lối sống giản dị, không màu mè.
3. David Beckham
Gây đột biến trong mùa giải 1995/96 cùng lứa đồng đội thuộc lứa đào tạo 1992 huyền thoại, Beckham đã trở thành một phần không thể thiếu trong lịch sử hào hùng của Man Utd.
Ngoài tài năng bẩm sinh, Becks cũng là một tấm gương của sự khổ luyện. Chính nhờ luyện tập chăm chỉ, những cú sút phạt thần sầu và những quả tạt đẹp như tranh vẽ đã trở thành thương hiệu của cựu danh thủ sinh năm 1975.
Người hâm mộ Anh từng chửi rủa Beckham khi chàng tiền vệ có vẻ ngoài lãng tử như diễn viên điện ảnh khiến Tam sư bị loại khỏi World Cup 1998. Trong sự nghiệp lẫy lừng ở Old Trafford, khoảnh khắc đáng nhớ nhất của Becks là 2 cú đá phạt góc ở trận Chung kết Champions League 1998/99 giúp Man Utd ngược dòng trước Bayern Munich để lên ngôi vô địch.
Sự nghiệp của Becks sau đó trôi đi như một thước phim khi rời Man Utd năm 2003 để gia nhập Real Madrid và sau đó là những bến đỗ tiếp theo là Milan, PSG và LA Galaxy.
4. Gary Neville
Neville đã phải hy sinh bạn bè, phải sống xa nhà từ nhỏ để khát khao thực hiện ước mơ trở thành một cầu thủ của Man Utd. Neville từng muốn đá tiền vệ trung tâm, nhưng không cạnh tranh được với Nicky Butt và Paul Scholes nên đã chuyển sang chơi vị trí hậu vệ phải.
Man Utd cống hiến trọn vẹn sự nghiệp cho Man Utd với hơn 600 trận khoác áo Quỷ đỏ, xếp thứ 4 trong danh sách những người chơi nhiều trận nhất cho đội chủ sân Old Trafford. Neville cũng có 85 lần khoác áo đội tuyển Anh.
5. Wes Brown
Khởi đầu sự nghiệp, Brown xếp sau Steven Gerrard ở cuộc bầu chọn Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất mùa 2000/01 của Hiệp hội cầu thủ chuyên nghiệp Anh (EPA). Sir Alex Ferguson từng dự đoán Brown sẽ xuất sắc hơn Rio Ferdinand và Sol Campbell nhưng chấn thương đã ngăn anh phát triển.
2007/08 là mùa giải tốt nhất của Brown, khi hậu vệ sinh năm 1979 góp công lớn giúp Man Utd vô địch Ngoại hạng Anh và Champions League. Brown chơi nhiều trận hơn bất kỳ đồng đội nào trong đội hình và là lá chắn không thể thiếu bên hành lang cánh phải.
Trong trận chung kết Champions League gặp Chelsea, Brown chính là người tạt bóng cho Ronaldo đánh đầu mở tỷ số. Sau đó, Brown chuyển sang Sunderland năm 2011 và hiện chơi bóng ở Ấn Độ cho CLB Kerala Blasters.
6. Paul Pogba
Sau khi để Pogba gia nhập Juventus gia nhập Juventus năm 2012, Man Utd đã phải sửa sai bằng 89 triệu bảng để đưa tiền vệ người Pháp về lại sân Old Trafford. Một cái giá quá đắt. Trong thời gian khoác áo Juventus, Pogba giành 4 chức vô địch Serie A và 1 lần về nhì ở Champions League.
Trở lại Old Trafford, Pogba ngay lập tức cho thấy giá trị. Tiền vệ người Pháp giúp Man Utd trở lại đấu trường Champions League và ghi bàn trong trận chung kết giúp Quỷ đỏ giành Europa League.
7. Nicky Butt
Vua bóng đá Pele từng nhận xét Butt là cầu thủ xuất sắc nhất ở World Cup 2002, thời điểm hiếm hoi tiền vệ này được đánh giá cao hơn những đồng đội thuộc thế hệ 1992. Chung kết Champions League 1999 là trận đấu đáng nhớ nhất của Butt khi Scholes và Roy Keane đều vắng mặt. Butt góp công lớn giúp Man Utd lên ngôi vô địch trong đêm Nou Camp lịch sử.
Butt chơi tổng cộng gần 400 trận cho Man Utd và 39 lần khoác áo đội tuyển Anh. Hiện cựu tiền vệ sinh năm 1975 hiện nắm vai trò Giám đốc phụ trách lò đào tạo trẻ của Man Utd.
8. Marcus Rashford
Nếu danh sách này được công bố vào 10 năm sau, chắc chắn thứ hạng của Rashford sẽ cao hơn. Rashford gây ấn tượng ngay trận ra mắt, ghi bàn thắng trong lần đầu tiên chơi cho Man Utd ở Cúp Liên đoàn Anh, Ngoại hạng Anh, Europa League, derby Manchester và Champions League. Ở trận ra mắt đội tuyển Anh, Rashford cũng nổ súng. Ở tuổi 19, Rashford đã có trên 100 trận cho Tam sư và Man Utd.
9. Darren Fletcher
Fletcher không vụt sáng như Becks hay Scholes, nhưng những đóng góp thầm lặng khiến anh chia tay sân Old Trafford trong sự yêu mến của người hâm mộ Man Utd. Sir Alex thường xuyên sử dụng Fletcher trong những trận đại chiến.
Điều đáng tiếc nhất của Fletcher là việc anh phải nhận thẻ vàng ở trận lượt về bán kết Champions League 2008/09 với Arsenal qua đó vắng mặt ở chung kết. Nhiều người hâm mộ vẫn tiếc nuối, bởi nếu có Fletcher rất có thể Man Utd đã không thua Barca.
Sau khi rời Man Utd, Fletcher đều được tín nhiệm trao băng đội trưởng ở West Brom và Stoke, bất chấp căn bệnh dạ dày khiến anh không thể tìm lại được phong độ đỉnh cao.
10. Phil Neville
Khoảnh khắc ấn tượng nhất của Phil Neville là trận đấu với Arsenal năm 2004 khi góp công giúp Man Utd cắt đứt chuỗi 49 trận bất bại của Pháo thủ thành London. Sự nghiệp của Reyes đi xuống kể từ sau trận đấu bị Phil Neville bắt chết trong 90 phút.
Chia tay Old Trafford năm 2005, Phil gia nhập Everton, cống hiến trong 8 năm trước khi giải nghệ vào năm 2013.
11. Jonny Evans
Evans là cầu thủ mang trong mình dòng máu Man Utd cuồn cuộn chảy. Evans lớn lên trong gia đình yêu Man Utd, với phòng ngủ dán đầy hình ảnh của đội chủ sân Old Trafford. Ngay cả khi Evans được cho Sunderland mượn, bố của Evans vẫn tới theo dõi Man Utd mà không theo chân con trai.
Evans trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khi khoác áo Man Utd. Có thời điểm tưởng như Evans sẽ là đội trưởng tương lai của Quỷ đỏ, nhưng cũng có mùa giải đáng quên. 2011/12 là mùa giải đáng nhớ nhất của Evans khi anh thay Vidic và chơi 40 trận cho Man Utd, trở thành lá chắn đáng tin cậy trước khung thành.
Năm 2015, Man Utd đã đẩy Evans cho West Brom bởi anh không còn duy trì được phong độ đỉnh cao.
12. John O’Shea
Sự nghiệp của O’Shea ở Man Utd được nhớ đến nhiều hơn ở vai trò kép phụ, với những khoảnh khắc đóng thế.
Năm 21 tuổi, O’Shea từng xỏ hang Luis Figo. Năm 23 tuổi, O’Shea giúp 10 người của Man Utd đánh bại Arsenal 4-2. Và năm 25 tuổi, anh ghi bàn thắng duy nhất vào lưới Liverpool ở phút cuối trận
O’Shea có tổng cộng 393 lần ra sân cho Man Utd. Ở tuổi 37, O’Shea vẫn đang là đội trưởng của Sunderland, đội bóng mà anh chuyển tới sau khi rời sân Old Trafford năm 2011.
13. David Healy
Gia nhập Man Utd năm 1995 khi mới 16 tuổi, Healy chỉ có 2 lần ra sân trong màu áo Quỷ đỏ và bị bán đứt cho Preston North End năm 2001. Healy chỉ tỏa sáng khi chơi cho Preston North End và sau đó là Leeds United.
Mặc dù không thành danh ở Old Trafford, nhưng sản phẩm của lò đào tạo trẻ Man Utd này lại thăng hoa khi khoác áo đội tuyển Bắc Ireland với 36 bàn/95 trận, trở thành chân sút xuất sắc nhất lịch sử bóng đá nước này.
14. Danny Drinkwater
Hầu hết những cầu thủ khoác áo Man Utd trong vòng 30 năm qua đều có danh hiệu Ngoại hạng Anh, nhưng Drinkwater lại là trường hợp khác. Drinkwater vô địch Premier League khi không phục vụ cho Quỷ đỏ mà trong màu áo Leicester mùa 2015/16.
Sau mùa giải đăng quang cùng Leicester, Drinkwater được HLV Conte đưa về Chelsea hồi mùa hè năm 2017. Mặc dù vậy, chấn thương đang cản trở Drinkwater phát triển ở sân Stamford Bridgue.
15. Ryan Shawcross
Shawcroos gia nhập Man Utd năm 2002 khi mới 15 tuổi và chỉ có 2 lần ra sân cho Quỷ đỏ ở Cúp Liên đoàn Anh. Shawcross được đem cho Stoke mượn một mùa giải năm 2007 và đến 2008, Quỷ đỏ bán đứt anh cho The Potters.
Shawcross không có được chỗ đứng tại sân Old Trafford nhưng hậu vệ 30 tuổi thi đấu rất tốt tại Stoke. Vào năm 2012, khi Shawcross lần đầu được gọi lên tuyển Anh, Sir Alex Ferguson đã phải thừa nhận sai lầm vì đã để anh ra đi.
Shawcross được trao băng đội trưởng của Stoke năm 22 tuổi và 8 năm sau, anh vẫn giữ chiếc băng đó trên tay.